Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 732 - Chương 732: Lục Tiếu Đường Rầu Thúi Ruột Vì Anh Em

Chương 732: Lục Tiếu Đường Rầu Thúi Ruột Vì Anh Em
Chương 732: Lục Tiếu Đường Rầu Thúi Ruột Vì Anh Em
canvasb2b7320.png“Anh Lục và chị dâu thật sự rất tốt, Trương Thắng nói với con khi anh ấy vừa mới tới Dương Thành, chị dâu nói muốn mua nhà cho anh ấy ở đây, nhưng anh ấy không đồng ý tự mình trả tiền.”

Mẹ Hoàng thấy con gái trái một câu Trương Thắng, phải một câu Trương Thắng thở dài nói:

“Con trưởng thành rồi, mẹ cũng không quản được con. Nếu con muốn gả cho Trương Thắng, vậy sau này phải sống thật hạnh phúc với cậu ấy.”

canvasb2b7321.pngKhương Thiết Đản không nói hai ℓời, không thèm nhìn trên tờ giấy viết gì đã ký tên anh ta vào.

Sao bây giờ nhìn có vẻ hơi ngốc như vậy nhỉ?

“Thiết Đản, cậu không tiêu hết thì tiết kiệm tiền, hay mua mấy căn nhà để đó, đây cũng là ý của doanh trưởng các cậu.”

Khương Thiết Đản còn định mở miệng từ chối.

Lục Tiếu Đường trừng anh ta một cái, nói:
Hiện giờ cậu đã hai bảy hai tám, sao không biết xấu hổ nói là mình còn nhỏ?

Lục Tiếu Đường bị anh ta chọc tức muốn nổi giận, nghĩ một lát vẫn nhịn xuống.

Nhỡ đâu tên này tìm bừa một người kết hôn, sau này sống không hạnh phúc thì làm sao bây giờ?

Vẫn nên đợi đi, đợi anh ta chơi hai năm, đợi lớn hơn chút nữa vậy.
“Thiết Đản, đây là 5% cổ phần của cửa hàng quần áo bên Dương Thành. Mấy năm nay cậu quản lý cửa hàng quần áo tốt như vậy, đây là chị dâu khen thưởng cho cậu, sau này cậu cũng là đối tác của xưởng quần áo chúng ta!”

Khương Thiết Đản vội cầm lấy tờ giấy kia, cẩn thận nhìn một lần, xua tay nói:

“Chị dâu, chị cho em làm gì? Mỗi tháng chị cho em nhiều tiền lương như thế, em còn không tiêu hết.”

Từ Ninh cạn lời nhìn anh ta, người này còn là người trông coi cửa hàng quần áo lợi hại đến mức tên móc túi gần đó đều sợ hãi nữa không?
Từ Ninh bị hành động của anh ta làm cho sợ hãi, không thèm nhìn phía trên viết gì đã dám ký tên ư?

Yên tâm về bọn họ như vậy sao?

Khương Thiết Đản thấy chị dâu nhìn anh ta như vậy, sờ đầu vô tội hỏi: “Chị dâu, sao vậy? Chị nhìn em như thế, em hơi sợ hãi.”

Từ Ninh bị dáng vẻ của anh ta chọc cười, chỉ tờ giấy trên bàn cười nói:
“Sao lại nói nhảm nhiều như vậy? Chị dâu cho thì cứ cầm lấy. Cậu tới Dương Thành cũng đã hai ba năm, Trương Thắng đã tìm được đối tượng, cậu không có ý tưởng gì sao?”

Khương Thiết Đản nghe xong lời anh nói, có chút không vui nói:

“Doanh trưởng, phụ nữ quá phiền phức, hiện giờ em không muốn cưới vợ, đợi em lớn hơn chút nữa lại nói!”

Từ Ninh suýt nữa phun nước trà trong miệng ra, cậu không muốn cưới vợ thì nói không cưới vợ thôi, còn nói đợi cậu lớn thêm chút nữa rồi nói.
Haizz, ngày này đúng là không bớt lo, thật sự khiến anh rầu thúi ruột.



Ăn cơm sáng xong, Từ An và Tiểu Mạc đạp xe của anh Kiến Hoa đi vào huyện thành.

Hôm nay bọn họ phải đến bưu cục gọi điện cho anh rể, hẹn 10 giờ, khi hai anh em đến bưu cục mới chín rưỡi.


Hai người chuẩn bị đợi một ℓát, 10 giờ sẽ đi gọi điện.

canvasb2b7322.pngNgười nọ nhìn bọn họ với vẻ nghi ngờ, nhìn kỹ một ℓát kinh ngạc vui mừng nói: “Tiểu An, sao cháu ℓại ở đây?”

Từ An cười nói: “Chú, cháu và em trai đi theo ông Thất tới đây thăm người thân.”

“Ai ui, đúng ℓà tình cảm, bây giờ các cháu đang ở đâu?”

canvasb2b7323.png“Các cháu sắp đi được ba năm, từ sau khi người ở khu thanh niên trí thức rời đi, chú đã ℓâu không qua bên đó.

Lần này các cháu trở về chuẩn bị ở đây bao ℓâu? Ngày mai ℓà chủ nhật chú không đi ℓàm, đến nhà chú ăn bữa cơm đi.

Chúng ta quen nhau nhiều năm như thế, ℓần nào chú đến thôn Du Thụ mùa hè thì hai chị em các cháu cho chú rau, mùa đông thì bưng cơm cho chú.







Bình Luận (0)
Comment