Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 734 - Chương 734: Yêu Cầu Tuyển Công Nhân

Chương 734: Yêu Cầu Tuyển Công Nhân
Chương 734: Yêu Cầu Tuyển Công Nhân
canvasb2b7340.png“Ông Vương và bà Vương ở đây rất vui vẻ, chỉ có ông Thất mỗi ngày đều nói đi về mở cửa hàng thịt kho của ông ấy.

Mấy ngày hôm trước anh Kiến Hoa và thím Đại Xuyên đi, ông ấy cố chấp đi theo, em và anh hai phải khuyên mãi ông ấy mới chịu ở ℓại.”

Từ Ninh nghe xong buồn cười muốn chết, khi chưa về mỗi ngày nhắc mãi nhớ nhà, hiện giờ trở về Đông Bắc thì nhắc mãi về Bắc Kinh, ông cụ đúng ℓà thú vị.

canvasb2b7341.png“Em biết rồi chị.”

“Anh rể, chúng em không lên núi, ở trong thôn giúp đỡ sửa trường học, là em bỏ tiền.”

Lục Tiếu Đường khen ngợi:

“Tiểu Mạc đúng là giỏi, còn ít tuổi đã giúp đỡ trong thôn sửa trường học, đúng là đứa bé ngoan.”
Cô đưa điện thoại cho Lục Tiếu Đường, sau đó ngồi bên cạnh nghe hai bọn họ nói mấy lời ngọt ngấy với nhau.

“Tiểu An, Tiểu Mạc, hiện giờ thời tiết nóng, đừng lên núi biết không? Bên trong rất nguy hiểm.” Lục Tiếu Đường dặn dò.

Bên kia điện thoại truyền tới giọng ríu rít của Tiểu Mạc:
Tiểu Mạc ở bên kia lẩm bẩm hai câu gì đó, mới lưu luyến không rời cúp điện thoại.

Lục Tiếu Đường đặt điện thoại xuống, cười hỏi: “Hiện giờ rảnh rỗi, hay là chúng ta đi ra ngoài dạo một lát đi? Mua ít đặc sản địa phương cho người trong nhà.’

Từ Ninh nhìn đồng hồ một lát, nói: “Không biết anh rể và Minh Vũ trở về chưa? Hay là chúng ta đến tiệm của bọn họ nhìn xem?”
Từ An lại nói: “Chị, có khả năng chị Hồng Anh sắp đến cửa hàng bán sỉ quần áo bên Dương Thành, chị nói với anh Khương một tiếng.”

“Chị biết chị Hồng Anh chắc chắn sẽ đến mà, em yên tâm đi, lát nữa chị sẽ nói với Khiết Đản, bảo cậu ấy để cho chị Hồng Anh giá thấp nhất.”

Ba chị em nói mấy câu, Từ Ninh muốn cúp điện thoại Tiểu Mạc vội la lên: “Chị, anh rể em có ở đó không? Để em nói mấy câu với anh rể đi.”
Khi bọn họ tới đã đi thăm hai chị gái của Tống Minh Viễn, mang mấy thứ cho bọn họ.

Năm nay Tống Minh Viễn và Minh Vũ tới muộn, hai bọn họ lại mở hai cửa hàng quần áo ở Bắc Kinh, khi nghỉ đang trang trí, nên không đi cùng bọn họ tới.

Lục Tiếu Đường nói:
“Hai ngày trước khi mấy mẹ con đang ngủ trưa, anh có đến một chuyến, anh rể và Minh Vũ đã rời đi.

Hai chị gái ở nơi này khá tốt, hiện giờ thời tiết nóng như vậy, em đừng chạy qua bên đó nữa.”

Cửa hàng của Tống Minh Viễn và Minh Vũ cách nơi này mười phút đi bộ, hiện giờ hơn 30 độ, cho dù đạp xe qua cũng rất nóng.
Em và Tiểu An ở bên đó phải giữ sức khỏe, đừng để quá mệt mỏi, hai em có thứ gì muốn ăn hay không? Nói cho anh, anh về sẽ mua giúp các em.”

Tiểu Mạc nói một đống đồ, Từ Ninh cắt ngang cuộc nói chuyện mãi mà không dứt của bọn họ, nói:

“Có gì trở về nói sau, phí điện thoại không tốn tiền à?”


Từ Ninh gật đầu: “Được rồi, vậy không đi, chuyện bên này đã gần như ℓàm xong, ngày mai chúng ta trở về đi.”

canvasb2b7342.pngTrương Thắng đang trông Ngưu Bì Đường, ngồi ở dưới tàng cây trong sân sau uống trà ℓạnh, ba đứa bé cau mày bóp mũi uống hết.

Biểu cảm buồn cười đó chọc cười hai người, Lục Tiếu Đường mang đồ trên xe đạp vào phòng, rót một cốc trà ℓạnh cho Từ Ninh, cũng rót cho anh một cốc, một hơi hết sạch.

Ngưu Bì Đường nhìn anh với vẻ bội phục, khó uống như thế mà mày anh không nhăn một cái.

canvasb2b7343.pngĐường Đường ℓiếc mắt nhìn cha với vẻ thất vọng, mím môi, bóp mũi uống một hơi cạn sạch.

Thôi, uống đi, uống đi, đau dài không bằng đau ngắn, uống ngụm nhỏ càng thêm đắng.







Bình Luận (0)
Comment