Chương 756: Cha Từ Khoe Khoang
Chương 756: Cha Từ Khoe Khoang
Vừa rồi khi anh đi ra ngoài, thì thấy một ℓão nông kéo xe đẩy tay đi rao bán dưa hấu.Ông ấy nói mới hái từ trong ruộng, anh thấy còn tươi nên mua thêm mấy quả.”
Từ Ninh bật cười: “Nhưng mua quá nhiều, vừa rồi chúng ta mua sáu quả, lần này anh lạri ôm 10 quả về.”
“Dưa hấu để mấy ngày cũng không hỏng, trời nóng như vậy, để trong nhà ăn dần.”
…
Cả nhà ăn cơm tối xong, ngồi ở nhà chính nói chuyện, sau đó mỗi người đi tắm.
Mấy ông bà lớn tuổi hôm nay chơi cả ngày, cơ thể có chút ăn không tiêu, đi nghỉ từ sớm.Bọn họ đi cả ngày đã sớm đói bụng, nhìn món ăn bày trên bàn mọi người đều ăn nhiều hơn.
Ngay cả bà ngoại Lâm văn nhã và mợ Lâm cũng ăn một bát mì, lại thêm nửa bát hoành thánh.Ngưu Bì Đường mỗi người ăn một bát hoành thánh, nửa bát mì.
Tiểu Mạc, Bùi Dũng Tuấn, Từ Dương, Tiểu An, Lâm Tư Hàn mỗi người một bát mì to, hai bát hoành thánh.Ngưu Bì Đường khi ăn cơm tối xong đã bắt đầu dụi mắt, khi tắm rửa đã sắp ngủ.
Hôm nay cả nhà bọn họ không về đại viện, ngày kia Lục Tiếu Đường phải về đơn vị.Đi ra ngoài chơi đến hơn 5 giờ mới trở về.
Từ Ninh và Lý Na đã nấu xong cơm tối, xào mấy món và làm nộm, món chính là canh gà mì và hoành thánh nhỏ.Từ Ninh chuẩn bị tính sổ sách tiệm lẩu một lát, bảo Lục Tiếu Đường đưa tiền chia hoa hồng cho đám Hoắc Chấn Đình.
Từ Dương tắm xong ngồi trên giường lau tóc, Lý Na đang trải ga giường, Hiên Hiên đã nằm trên giường nhỏ ngủ.
“Na Na, trong ngăn kéo bên phải có cuốn sổ tiết kiệm, là ông bà ngoại tặng quà gặp mặt cho chúng ta, em cất đi đi.”
“Từ… Từ Dương, anh mau nhìn xem, phía trên mấy số 0?”
Từ Dương thấy vợ kinh ngạc như vậy vội nhận lấy sổ tiết kiệm trong tay cô ấy nhìn lướt qua, cũng bị con số phía trên dọa sợ.
Anh ta nghĩ một lát nói: “Na Na, chúng ta không thể nhận số tiền này được, anh đi hỏi cha mẹ trước xem bọn họ nói thế nào?”
“Anh mau mang đi đưa cho cha mẹ đi, nếu ông bà ngoại cho 1000 tệ, chúng ta có thể da mặt dày nhận lấy, nhưng đây là tận 20 vạn, sao em có thể yên tâm thoải mái nhận lấy.”
Cha Từ mẹ Từ đã chuẩn bị ngủ, thấy con trai tới đây thì cười hỏi: “Từ Dương, muộn như vậy con tới có chuyện gì sao?”
Anh ta lấy cuốn sổ tiết kiệm ra nói:
“Từ Dương, ông bà ngoại và cậu biết con nói như vậy, chắc chắn sẽ rất vui. Nhưng mà số tiền này là tâm ý của ông bà ngoại và cậu con, mấy anh em bọn con đều có, con nhận lấy đi!
Sau này hiếu thuận ông bà ngoại con, còn có cậu mợ con nữa.”
“Cha, mẹ, cha mẹ cầm lấy số tiền này đi, mỗi tháng con đều có tiền lương, Na Na bán quần áo cũng kiếm được không ít.
Tiền của chúng con đủ dùng, hiện giờ còn tiết kiệm được không ít, Tiểu Ninh lại mua mấy căn nhà giúp bọn con. Hiện giờ bọn con không dùng tới số tiền này, hai người giữ lại đi.”
Sau khi nói xong, Từ Dương đặt sổ tiết kiệm vào tay mẹ.