Chương 785: Như Vậy Không Phải Là Chịu Tội Ư?
Chương 785: Như Vậy Không Phải Là Chịu Tội Ư?
Ba đứa bé nghe thấy những ℓời này, vẻ mặt như đưa đám, Đường Đường ℓấy ℓòng nói:
“Cậu út, cậu có thể đánh nhẹ được không ạ?”
Tiểu Mạc xụ mặt nói: “Bớt nói ℓinh tinh thôi, đều nằm xuống.”
Cậu bé cảm kích nghĩ, vẫn ℓà cậu út thương bọn họ, nếu ℓà mẹ đánh, que trúc kia đánh vào người chắc chắn rất đau.
Bì Bì ôm chân cậu ta, mặt cọ vào đùi cậu ta hai cái lấy lòng nói: “Cậu út thật tốt.”
Nghĩ một lát lại bĩu môi nói: “Còn tốt hơn mẹ, mẹ hư ném con ở nhà, tự mình chạy ra ngoài chơi.”
Tiểu Mạc cầm lấy que trúc đánh lên mông cậu bé, lần này mạnh hơn hai lần trước.
Bì Bì che mông lại, ấm ức nói: “Cậu út, cậu đánh cháu làm gì?”Vội vàng gật đầu nói: “Sợ, cậu út, sau này chúng cháu không dám chạy loạn nữa, nhất định nghe lời.”
Tiểu Mạc gật đầu, nhìn thoáng qua tay nải to ba đứa đặt lên giường, đây là Ngưu Ngưu mới thu dọn.
Cậu ta mở ra xem một lát, nói ra còn rất đầy đủ, áo len quần len, áo mùa thu quần mùa thu, khăn quàng cổ, mũ, tất, ngay cả quần lót cũng cầm mấy cái.
Cậu ta nói với ba đứa bé:Ba đứa bé nghe xong lời cậu út nói, hổ thẹn cúi đầu, hình như bọn họ ăn hơi nhiều.
Đám đồng bọn chơi cùng với bọn họ cũng không ăn ngon như bọn họ, còn không có nhiều đồ ăn vặt như thế.
Mấy thứ này đều là cha mẹ vất vả kiếm tiền có được, bọn họ lại nói mẹ là mẹ hư, đúng là không nên.
Tiểu Mạc thấy bọn họ có chút hối cải, lại nói lời thấm thía:“Đi ra ngoài đi, bà ngoại và mợ các cháu sắp nấu cơm xong, đợi ăn cơm xong cậu dẫn các cháu về đại viện thăm ông bà nội.”
“Dạ, cậu út.” Ba đứa bé ngoan ngoãn đi theo sau cậu ta, đi ra ngoài ăn cơm sáng.
Từ Ninh đến cửa hàng quần áo đón chị Nghênh Xuân và con gái Tiểu Cúc của cô ấy trước.
Cửa hàng quần áo bên thị trấn Thâm đã trang trí xong!“Tuy mẹ vứt bỏ bọn cháu đi ra ngoài chơi, nhưng chúng cháu cảm nhận được mẹ vẫn là mẹ tốt nhất trên đời này.”
“Ai nói là mẹ các cháu ra ngoài chơi? Mẹ các cháu đi công tác kiếm tiền, các cháu ăn, dùng, mặc, còn có học phí không cần tiền sao?
Ba cháu còn ăn giỏi như thế, lại thích ăn thịt, còn muốn ăn quà vặt, suốt ngày miệng không nhàn rỗi, không phải ăn thứ này thì ăn thứ kia.
Những thứ này không cần tiền ư, mẹ các cháu không đi công tác, lấy gì nuôi sống các cháu?”“Các cháu không nghĩ xem, vì sao mẹ các cháu không dẫn các cháu?
Hiện giờ trên đường loạn cỡ nào, cha các cháu không đi theo, sao mẹ cháu có thể chiếu cố được các cháu?
Nhỡ đâu các cháu bị đám buôn người lừa đi mất, sau này sẽ không gặp được cả nhà chúng ta! Chẳng lẽ các cháu không sợ à?”
Ba đứa bé nghĩ tới sau này không gặp được cha mẹ, lập tức sợ hãi muốn khóc.“Sau này để cậu nghe được các cháu nói chị cậu là mẹ hư, cậu sẽ đánh mông các cháu nở hoa.”
Tiểu Mạc cầm que trúc đi quanh bọn họ ba vòng, lớn tiếng nói: “Có nghe thấy không?”
Ngưu Bì Đường vội nói: “Nghe thấy ạ, cậu út, mẹ chúng cháu là mẹ tốt, không phải mẹ hư.”
Bì Bì lại lấy lòng nói:
Chỉ đợi cô ấy qua đó sẽ khai trương.
Lấy quần áo mùa hè và xuân thu đi.
Ba người đi ăn cơm sáng trước, mới ngồi xe bus chậm rãi đi tới ga tàu hỏa.
Cô mua vé xe ℓúc 11 giờ sáng.
Trời ℓạnh như thế ngồi xe bus tiện cỡ nào, đạp xe ℓàm gì?
Như vậy không phải ℓà chịu tội ư?