Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 825 - Chương 825: Nhớ Mẹ

Chương 825: Nhớ Mẹ
Chương 825: Nhớ Mẹ
canvasb2b8250.pngNhưng mà không có biện pháp, ai bảo cô ℓà mẹ, chỉ có thể sủng.

Mấy thím ở bên cạnh thấy Từ Ninh trở về, vui sướng vây ℓại.

Ông Trần ở một bên cười ha ha đợi bọn họ.

canvasb2b8251.pngTừ Ninh được mấy thím khen rất ngượng ngùng:

Bì Bì tò mò hỏi: “Mẹ, không phải là mẹ mới trở về sao? Sao mẹ biết được ạ?”

“Mấy ngày hôm trước cậu út các con gọi điện cho mẹ nói.”

Ngưu Bì Đường nghe nói cậu út gọi điện cho mẹ, vậy mà không dẫn theo bọn họ thì thở hổn hển.

Ngay cả Đường Đường cũng bĩu môi oán trách:
“Cụ ông cụ bà các con đều tới đây ư? Chẳng trách mẹ đến nhà thì không có ai.”

Mấy mẹ con nói chuyện, lão Trần đánh xe bò tới cửa khu thanh niên trí thức!

Từ Ninh nhìn thoáng qua, trong sân có một người phụ nữ trẻ tuổi đang cho gà ăn.

Cô tò mò hỏi: “Ông Trần, khu thanh niên trí thức có người ở ư?”
Cô sờ đầu con gái, cười nói:

“Ngày mai mẹ dẫn các con đến chỗ cụ ông cụ bà chơi, thuận tiện đi dạo trong huyện thành có được không?”

“Được ạ, được ạ, chúng con đã mấy ngày không đến huyện thành, vốn dĩ hôm nay cậu út sẽ dẫn chúng con đi.

Nhưng mà sáng sớm cụ ông và cụ bà, còn có người Tề gia đều tới đây.”
“Thanh niên trí thức Từ, Đại Oa nhà thím nói bà ngoại cháu thích ăn tương vừng. Năm nay thím trồng rất nhiều vừng, khi ăn tết bảo Đại Oa mang tới cho bọn họ.”

“Ai ui, vậy thì cảm ơn thím, không chỉ bà ngoại cháu thích ăn, cháu cũng rất thích tương vừng của Đông Bắc chúng ta.”

Thím Tứ nghe xong vô cùng vui sướng, nói đến lúc đó sẽ mang nhiều một chút cho bọn họ nếm thử.

Ở nơi này nói chuyện với mấy người một lát, sau đó dẫn Ngưu Bì Đường ngồi xe lão Trần trở về nhà.
“Cậu út đúng thật là, gọi điện cho mẹ vì sao không dẫn theo bọn con? Chúng con đều nhớ mẹ mà.”

Từ Ninh chỉ cười không nói chuyện, còn có thể là vì cái gì?

Ba đứa các con thích lảm nhảm còn không tự mình hiểu lấy.

Khi gọi điện thoại thì nói không dứt, phí điện thoại không tốn tiền à!
“Các thím, các thím đừng chê cười cháu nữa, thêm hai năm nữa cháu đã 30 tuổi, sao có thể so được với mấy cô gái trẻ?”

Sợ mấy thím lại trêu ghẹo mình, cô vội dời đề tài cười hỏi: “Mấy thím có bận việc nhà nông không ạ? Hiện giờ trồng cái gì?”

Mấy người phụ nữ cười nói cho cô nghe trong ruộng đang trồng gì.

Thím Tứ nói:


Ngưu Bì Đường ngồi trên xe bò, ríu rít nói chuyện với mẹ.

Ngưu Ngưu nói: “Mẹ, ông Tề và bà Hiểu Văn đã về, còn có cậu cả Vương, cậu hai Vương, dì út Vương!”

Từ Ninh lau mồ hôi trên mặt cho cậu bé, cười nói: “Mẹ biết rồi!”


“Là con trai cả nhà Nhị Cẩu trong thôn, năm trước mua nhà ở đây, hiện giờ cả nhà bọn họ ở bên này.”

canvasb2b8252.pngCậu ta nhìn kiểu gì ra nơi này phong thủy tốt?

Lão Trần đưa mấy mẹ con tới cửa nhà, sau đó đánh xe bò tới huyện thành, ông ta còn phải tới đó chở người về.

Nhìn cửa gỗ quen thuộc trước mắt, đôi mắt cô hơi nóng ℓên.

canvasb2b8253.png“Cụ bà, cụ bà, mẹ chúng cháu tới rồi! Mau mở cửa giúp chúng cháu với ạ!”

Bà Vương đang ở trong sân hái rau nghe thấy giọng bọn họ, thì buông rổ trong tay xuống đi tới cửa.

“Là Ngưu Ngưu Bì Bì Đường Đường trở về rồi sao?”

Bì Bì ở ngoài kêu: “Cụ, ℓà chúng cháu đã về, mẹ chúng cháu cũng tới nữa.”







Bình Luận (0)
Comment