Thập Niên 60: Mang Theo Không Gian Làm Thanh Niên Trí Thức ( Dịch Full )

Chương 90 - Chương 90: Thổ Sản

Chương 90: Thổ Sản
Chương 90: Thổ Sản
canvasb2b900.pngTừ Mạc nghe nói đi ℓên núi nhặt thổ sản vùng núi, vui sướng xách giỏ tre của cậu bé.

Từ Ninh thấy Từ Mạtc nhặt hăng say vào trong giỏ của mình, thấy bốn phía không có ai thì đổ hạt dẻ hạt thông vào trong không gian.

Đợi đến khi về nhà ℓại ℓấy ra, Từ Mạc còn nhỏ, rnhiều hơn một chút cậu bé cũng không nhìn ra.

canvasb2b901.pngHiện giờ khắp nơi trên núi đều có, một ngày có thể nhặt được rất nhiều.

Cứ nhặt mấy ngày như vây, trong nhà thật sự không có chỗ để, trong không gian cũng đặt không ít.

Từ Ninh định mang một ít vào huyện thành cho Triệu Kiến Thiết và Tô Hồng Anh.



Khi Từ Ninh đạp xe đạp đến nhà Triệu Kiến Thiết, Triệu Kiến Thiết và Tô Hồng Mai không ở nhà.
Cô lại nghĩ lại, có lẽ hai người này không nhớ tới chuyện đó.

Cô vội vàng nói: “Đi lên núi, hiện giờ hạt dẻ hạt thông đã chín, đi nhặt một ít mùa đông ăn, các cô có đi không?”

Từ Mạc cũng ở bên cạnh nói: “Chị Ngụy, chị Dương trên núi nhiều thổ sản vùng núi lắm, các chị đi nhặt cùng bọn em đi.”

Hai người nghe xong hưng phấn bảo Từ Ninh đợi một lát, bọn họ trở về lấy sọt cùng lên núi.
Mẹ của Tô Hồng Mai trông con giúp bọn họ, cô đưa thổ sản vùng núi cho mẹ của Tô Hồng Mai rồi rời đi.

Hôm nay cô định đến xưởng giày ở huyện thành, xem có thể bán được hai chiếc áo khoác quân đội hay không?

Trong không gian của cô chỉ có ít ga trải giường và áo khoác quân đội có thể đổi được tiền, dư lại đủ cho cả nhà dùng trước khi về huyện thành.

Từ Ninh đi dạo một vòng quanh khu người nhà của xưởng giày, gõ cửa một sân nhỏ.
Mỗi ngày Từ An tan học xong cũng chạy lên núi, trong nhà đã sắp đầy không có chỗ chứa, năm nay cô dùng không gian chứa, còn nhiều hơn cô và Từ An nhặt nửa tháng năm ngoái.

Phân chia lương thực xong, Ngụy Lan Lan và Dương Tiểu Muội tới tìm Từ Ninh chơi, Từ Ninh đang định dẫn Từ Mạc lên núi, Ngụy Lan Lan hỏi:

“Đã thu hoạch vụ thu, các cô làm gì thế?”

Từ Ninh nghĩ thầm cô gái này không phải bị ngốc đấy chứ, năm trước ở chỗ cô ăn hạt thông, hạt phỉ, hạt dẻ, chẳng lẽ là tự mình chạy từ trên núi xuống.
Từ Ninh vừa nhặt vừa cho vào trong không gian, mẹ cô và bác gái Lục cũng di chuyển từng chuyến cõng về chuồng bò.

Buổi chiều khi Từ An tan học trở về thấy được trong nhà có một đống hạt dẻ, hạt thông, quả phỉ thì sợ ngây người, cầm sọt chạy lên núi.

Khi chạy đến trên núi thì thấy chị gái cậu bé và Tiểu Mạc đang nhặt, mẹ cậu bé và bác gái Lục thì nhặt ở hướng khác.

Cậu bé đặt sọt xuống, cũng bắt đầu đi nhặt.
Khi hơi muộn một chút cha Từ và bác Lục cũng cõng sọt đi tới, mấy người không nói chuyện, tìm một chỗ nhanh chóng nhặt cho vào sọt.

Mấy người nhặt ba ngày trên núi, trong thôn thông báo ngày mai chia lương thực.

Từ Ninh biết chia lương thực phải chia một ngày, buổi sáng trên cơ bản là uổng công chờ đợi, cô định buổi chiều lại đi, nhân hiện giờ trên núi ít người nhặt nhiều một chút.

Khi qua chuồng bò cũng gọi mẹ cô và bác gái Lục đi cùng, hôm nay chia lương thực trên núi không có người, dù sao lần nào bên chuồng bò cũng đợi người khác chia xong mới đi nhận lương thực, mấy người lại lên núi nhặt tiếp.


Bên trong có một bà cụ đi ra, còn dẫn theo một đứa bé, đứa bé mặc quần áo không có một chút mảnh vá.

canvasb2b902.pngLúc này trong sân ℓại truyền tới một giọng nữ: “Mẹ, ai vậy?”

“Người qua đường, muốn xin ngụm nước.” Bác gái nói với bên trong một tiếng, bên trong đi ra một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, trông trắng nõn sạch sẽ cắt tóc kiểu học sinh.







Bình Luận (0)
Comment