Chương 116: Chương 116
Chương 116: Chương 116Chương 116: Chương 116
Chuong 116: Chuong 116 Thôn bọn họ không phải toàn những người cùng một họ như bên này, mà là nhiều họ khác nhau cùng sống chung một thôn.
Hai thôn khác nhau cũng có những ưu khuyết điểm riêng.
Một thôn chỉ có họ lớn sẽ đoàn kết hơn, có chút bài ngoại, nhưng thôn làng như vậy mỗi nhà mỗi hộ đều sẽ có những quan hệ phức tạp với nhau, cứ vậy sẽ nảy sinh rất nhiều vấn đề khiến người ta phải đau đầu.
Thôn nhiều họ không được đoàn kết như vậy, nhưng cũng không có nhiều phiền toái gì.
Mà bác cả của Dương Ngốc Tử chính là kế toàn trong thôn, nhờ có sự giúp đỡ của bác cả trong thôn, nhà của Dương Ngốc Tử sống cũng không đến nỗi, còn có thể tích trữ được ít của ăn của để, nhà bọn họ có tổng cộng hai người con trai, đương nhiên sẽ càng coi trọng hơn.
Bởi vậy nên Dương Ngốc Tử hai mươi ha hai mươi bốn tuổi rồi vẫn chưa lấy được vợ.
Không phải là lấy không được, mà là bởi vì mẹ của Dương Ngốc Tử rất kén chọn.
Người khác đều cảm thấy con trai bà ta rất ngốc, bà ta lại cho rằng con trai mình cái gì cũng tốt.
Mấy người vì điều kiện nhà bà ấy mà nguyện ý gả con gái tới, bà ta đều cảm thấy rất chướng mắt, bà ta coi trọng những người không nhất định sẽ vui vẻ mà gả con gái cho ngốc tử nhà mình hơn, cuối cùng chọn đi chọn lại đến tận bây giờ.
Lần này em trai Liễu còn chưa cưới được vợ về, trong nhà đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn, mẹ Dương Ngốc Tử thấy người vợ sắp cưới của em trai Liễu cũng không tồi, liền để con trai nhà mình tới câu hôn.
Dù sao bà ta cũng chẳng làm chuyện gì xấu, bà ta bỏ tiên ra, nhà họ Đỗ gả người, cũng là chuyện hợp tình hợp lý thôi mà.
Đỗ chính là họ của nhà chuẩn bị gả con gái cho em trai Liễu.
Mẹ Liễu thấy con gái đoán được rồi cũng gật đầu: "Chính là nhà cậu ta.
Nói thật, mẹ Liễu không hề hy vọng con dâu chưa về đến cổng đã bị người ta cướp đi, người con dâu này là được bà nhìn trúng, vừa chịu khó vừa hiểu chuyện, hai nhà nói chuyện xong hai đứa con cũng qua lại với nhau rồi, hai bên đều rất vừa lòng nhau, chờ đến lúc sẽ gả con gái đi.
Bây giờ lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn như vậy, không có ai ngờ đến hết.
Mẹ Liễu cũng không trách nhà bà thông gia, dù sao ông thông gia cũng là trụ cột trong nhà, mắt thấy vụ mùa thu hoạch cũng sắp bắt đầu rồi, nếu không nhanh chóng chữa khỏi chân cho ông thông gia, càng để lâu sẽ càng nghiêm trọng, khong the cd bo mac nguoi ta ma không quan tâm được, vậy nên bà ấy chỉ có thể lý giải sự gấp rút của nhà thông gia.
Nhưng dù lý giải sắp xếp rồi, lo lắng vẫn là lo lắng.
Nếu đến hôm nay bà ấy vẫn không có được lương thực hay tiền, vậy thì con dâu chắc chắn sẽ bị cướp mất rồi.
Bà ấy không có mặt mũi mà trực tiếp mở miệng vay tiền, trong tay người dân quê có rất ít tiên, bà ấy cho dù có mượn cũng chưa chắc có được, vậy nên bà ấy định vay lương thực, đợi thu hoạch vụ mùa xong lập tức đem trả lại.
Chị dâu hai Thẩm nghe xong cuối cùng cũng hiểu được mọi việc. Sau khi hiểu rồi, cô ấy không khỏi nhìn về phía mẹ chồng, khẩn cầu nói: 'Mẹt"
Ngày hôm qua Thẩm Tam Lạt tới vay lương thực là vì muốn tống tiên, nhà mẹ đẻ cô ấy vay tiền là vì có việc đàng hoàng, chị dâu hai Thẩm cảm thấy không nên vơ đũa cả nắm, nếu có thể, cô ấy đương nhiên mong rằng mẹ chồng có thể giúp đỡ.
Mẹ Liễu cũng cam đoan nói: "Em à, nếu em thực sự có thể giúp chị một phen, đợi vụ mùa thu hoạch xong rồi chị nhất định sẽ mang đồ tới trả lại cho em, tuyệt đối sẽ không lê me đâu, hoặc là làm cho chị một bản hợp đồng cũng được." Bà lão hơi trâm ngâm một chút, đương nhiên bà biết bà thông gia này hoàn toàn không giống với Thẩm Tam Lạt, hơn nữa có thể nói đây là chuyện quan trọng cả đời đối với em trai của con dâu thứ hai.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ