Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 113 - Chương 113:

Chương 113:

Triệu Trân Trân cũng không phải đợi lâu, chỉ khoảng hai mươi ngày. Lúc cô đang dẫn dắt mọi người đọc ngữ lục trong văn phòng Công đoàn thì cán sự Hoàng từ nhà máy chạy vào với tờ thông báo thuyên chuyển công tác trên tay!

Chị Quách rất tò mò, cầm lấy tờ giấy đọc một lượt, nhận ra Triệu Trân Trân sắp được điều đi, chị ta vẫn không thể tin được, lớn tiếng hỏi: “Chủ tịch Triệu, cái này có phải là làm sai rồi không?”

Sắp đến cuối năm rồi, mọi phân xưởng đều phải làm tăng ca thêm giờ. Ngay cả công nhân của hai phân xưởng bận rộn nhất cứ bắt đầu vào làm là sẽ phải làm liên tục trong mười bốn tiếng. Lượng công việc nhiều như vậy thì công nhân trẻ tuổi còn có thể chịu được chứ công nhân lớn tuổi thì không tránh khỏi sẽ cảm thấy bực dọc.

Lương của Xưởng bông nhà nước cũng không thấp, làm việc thuần thục trong một tháng thì cũng bỏ túi được bốn mươi đến năm mươi tệ rồi, chưa tính cả việc nếu tiền thưởng của phân xưởng tăng lên thì sẽ còn được nhiều hơn. Nhưng mà theo quy định thì tiền lương tăng ca lại không cao lắm, làm thêm một tiếng chỉ được có hai hào.

Song, những công nhân trẻ tuổi thì lại rất muốn kiếm được khoản phí tăng ca này, nên mỗi ngày đều đi làm đủ mười hai tiếng. Thế nên tiền tăng ca của cả một tháng cũng lên đến hơn hai mươi tệ. Nhưng những công nhân lớn tuổi thì lại không muốn vất vả như vậy. Năm trước cũng từng trải qua một tháng như vậy rồi, nếu chỉ vì lĩnh phí tăng ca có hơn hai mươi tệ này mà phải mệt đến mức sinh bệnh thì chẳng phải bị lỗ rồi sao!

Thế nhưng đơn đặt hàng của các nơi bỗng tăng lên gấp hai đến ba lần so với thường ngày làm cho nhiệm vụ sản xuất tăng cao như vậy, anh có không muốn tăng ca, không cần đến phí làm thêm giờ thì cũng chẳng thể theo ý của anh được! Muốn làm thành phần đặc biệt cũng đâu dễ!

Các phân xưởng ở mọi nơi cũng vì muốn khích lệ tinh thần của công nhân mà đã đặt ra cách thưởng phạt công bằng. Nhưng dù vậy thì việc trấn an tâm trạng của công nhân vẫn là việc lớn nhất trong xưởng.

Đây chính là công việc của Công đoàn của bọn họ.

Xét về mặt này thì Triệu Trân Trân làm rất kỹ lưỡng chu đáo. Khi công nhân vừa bắt đầu đi vào công xưởng vào sáng sớm đều sẽ được phát cho một cốc nước đường gừng còn nóng hôi hổi. Gừng tươi và đường mạch nha có được đều là do chị Tào đi đến đội sản xuất ở tận ngoại ô thành phố mua, nên rẻ hơn không ít so với đi mua ở cửa hàng thực phẩm. Mặt khác, các cô còn treo băng rôn có khẩu hiệu khích lệ tinh thần mọi người trên lối đi hành lang chính trong xưởng, mỗi ngày đều sẽ cập nhật thông tin mới trên bảng tin màu đen, trên đó còn có một cột trống để dành cho chiến sĩ thi đua của mỗi phân xưởng.

Nghe thì có vẻ không có gì khó, nhưng chỉ cần chia thử tám cột trên bảng đen thì sẽ thấy mệt cỡ nào!

Không chỉ có vậy, vừa làm xong việc của năm trước, thì ngày chín năm sau đã phải đi làm lại. Dù lúc đó công nhân sẽ không còn quá bận rộn nữa, nhưng Công đoàn của bọn họ vẫn cần phải bắt kịp thời gian để tổ chức tiệc nguyên tiêu kịp lúc!

So với những công xưởng bình thường thì Xưởng bông nhà nước của bọn họ rõ ràng tổ chức có hơi nhiều tiệc văn nghệ hơn một chút. Nhưng hết cách rồi, xưởng trưởng Tạ của bọn họ có xuất thân đến từ bộ đội nên trời sinh ưa thích náo nhiệt, mỗi lần mở tiệc đều có mặt từ sớm, không những thế mà còn thường nhiều lần khen ngợi công việc của Công đoàn bọn họ, nên không làm là không được!

Dưới tình huống này, khi Công đoàn lại có thêm mười công nhân viên gia nhập nên đương nhiên là không muốn Triệu Trân Trân chuyển đi.

Nhưng mà cũng đã phát ra thông báo thuyên chuyển rồi, nên không đi thì cũng không được!

Bình Luận (0)
Comment