Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 166 - Chương 166: Làm Việc

Không xác định Chương 166: Làm việc

Còn thư giới thiệu mà Hoắc Đại Khánh lặp đi lặp lại nhắc nhở bị cô ta ném ra sau đầu, quên sạch không còn một mảnh.

Lục Hướng Noãn đi theo sau đám Đàm Phượng Kiều, sau đó đi tới chỗ phơi lương thực tập hợp.

Bọn họ tới hơi muộn, khi đến người trong đội đã đi gần hết.

Hoắc Đại Khánh thấy bọn họ đi vào thì nhìn lướt qua, cũng không nói gì nữa, sau đó bắt đầu sắp xếp công việc cho mỗi người ngày hôm nay.

Mà Vương Hiểu Linh nghe mình được phân đội với Lục Hướng Noãn, thì vui tới mức suýt nhảy bật lên, như vậy cô ấy có thể kiếm bánh bột ngô từ tay cô rồi.

Mà Lục Hướng Noãn nhìn thấy phản ứng này của cô ấy, không nhịn được cách xa cô ấy một chút.

Ngốc sẽ lây bệnh.

Mà đám Hứa Gia Ấn thì không dễ chịu, bị phân công việc gánh nước tưới ruộng.

Nhưng mà hai người chưa từng làm nên không biết mệt cỡ nào, ở bên cạnh cười ngây ngô, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt đồng tình của Võ Thắng Lợi nhìn bọn họ.

Lục Hướng Noãn nhận cuốc từ người trông coi kho hàng là Lâm Phú Quý, sau đó đến ruộng bắp với Vương Tú Lan người dẫn dắt bọn họ.

Trước khi đi Hoắc Đại Khánh còn lặp lại dặn dò Vương Tú Lan nhất định phải trông chừng hai thanh niên trí thức mới tới, không thể để ngu ngốc cuốc nhầm mầm ngô được.

Dù sao còn một tháng nữa là thu hoạch vụ thu, nếu thật sự cuốc mất, ông ta vỗ đùi cũng không biết đi đâu khóc.

Sau khi Hoắc Đại Khánh nói xong thì vội vàng rời đi, bởi vì ông ấy phải nhanh chóng tới huyện thành làm xong việc giúp thanh niên trí thức.

Nhìn cây ngô còn cao hơn mình Lục Hướng Noãn rơi vào trầm tư, nhưng rất nhanh cô kịp phản ứng.

“Nhiệm vụ của mỗi người là cuốc hai luống cỏ.” Vương Tú Lan ghi nhớ lời đại đội trưởng nói, cho nên vừa đến nơi bà ấy đã cầm cuốc chỉ dạy.

Tuy bà ấy không thích mấy thanh niên trí thức từ thành phố tới, dưới cái nhìn của bà ấy, mấy bọn họ đâu phải tới làm việc, rõ ràng là tới quấy rối, nhưng ai bảo đội bọn họ xui xẻo dính phải.

Cũng không cầu có thể làm được việc, chỉ cần không gây thêm phiền phức cho đội bọn họ đã là cảm ơn trời đất.

Dưới chỉ đạo của Vương Tú Lan, Lục Hướng Noãn vung cuốc ra dáng ra hình làm việc.

Nhưng mà cỏ quá cao, Lục Hướng Noãn tốn rất nhiều sức lực mới miễn cưỡng quốc được mảnh nhỏ, cũng may cô đeo bao tay, nếu không trên tay sẽ bị mài ra mấy bọng nước mất.

Nhưng mà chỉ như vậy, lòng bàn tay cũng nóng rát đau đớn.

Nhưng mà tay cô không dừng lại, mệt mỏi thì uống nước, bên trong bình đã bị cô đổi thành đồ uống có ga, sau đó tiếp tục khom lưng làm việc.

Vương Hiểu Linh thì thảm rồi, khi tới không chuẩn bị dụng cụ phòng hộ, gương mặt bị lá ngô sắc bén cứa ra vết máu, nhưng mà cô ấy hoàn toàn không biết, vẫn vung cuốc cần cù chăm chỉ làm việc.

Cho dù là cuộc sống mệt muốn chết, cũng hơn trăm ngàn lần cuộc sống ở Bắc Kinh.

“Thím, nếu cuốc xong hai luống này thì sẽ được bao nhiêu công điểm ạ?” Khi Vương Hiểu Linh vung cuốc liều mạng làm việc, còn thường ngẩng đầu trò chuyện với Vương Tú Lan.

Ngày hôm qua cô ấy đi tìm Đàm Phượng Kiều hỏi thăm, đến lúc đó công điểm không chỉ được chia tiền, còn có thể chia lương thực linh tinh.

Chỉ cần cô ấy nỗ lực làm việc, đợi sang năm trà một cái chăn cho Lục Hướng Noãn không phải là vấn đề lớn gì.

“Nếu cháu có thể cuốc xong mà nói, sẽ được điểm cao nhất, 7 công điểm.” Tuy Vương Tú Lan đang vùi đầu giẫy cỏ, nhưng cũng thường quay đầu nhìn bọn họ.

Nhìn hai bọn họ chăm chỉ làm việc như thế, trên mặt Vương Tú Lan cũng có mấy phần thân thiện, giải thích với Vương Hiểu Linh còn có Lục Hướng Noãn.

Vương Hiểu Linh nghe thấy thế vui vẻ nhìn Vương Tú Lan: “Nhiều công điểm như vậy ạ?”

“Còn không phải sao, nhưng mà cháu phải cuốc xong hai luống cỏ, đến lúc đó người ghi công điểm tới kiểm tra không có vấn đề gì, cháu mới có thể lấy được công điểm.”

“Vậy thím làm việc nhanh nhẹn như thế, chắc chắn có thể lấy được công điểm tuyệt đối.” Tục ngữ nói ngàn vạn thứ có thể đâm thủng, chỉ có mông ngựa là không thể đâm thủng được, khi Vương Hiểu Linh nói chuyện với bà ấy nói vô cùng dễ nghe.

“Còn không phải sao, khi thím làm việc chưa bao giờ gian dối, lần nào cũng có thể lấy được công điểm tuyệt đối, chồng thím cũng vậy, nhưng bên đàn ông công điểm cao hơn bên nữ nhiều, bên bọn họ là 10 công điểm.” Vương Tú Lan nói tới đây, trên mặt tràn ngập tự hào.

 


Bình Luận (0)
Comment