Lục Hướng Noãn nói xong, còn chịu đựng cảm giác không khỏe trong lòng làm ra biểu cảm thẹn thùng.
Nhân tiện an ủi trong lòng, như vậy không mất mặt, ít nhất còn tốt hơn một đám ruồi bọ vây quanh mình kêu ong ong.
Những người khác còn chưa mở miệng nói chuyện, Hoắc Cảnh Xuyên nghe được Lục Hướng Noãn nói như vậy lập tức vỗ bàn đứng dậy.
Mọi người đều bị hành động đột ngột này của anh dọa sợ, kinh ngạc nhìn anh, chỉ có Lục Hướng Noãn bình thản ung dung ngồi ở đó.
“Xin lỗi, cháu đi vệ sinh một lát.” Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên biết vừa rồi mình hơi thất thố, cho nên đứng dậy rời đi.
Mỗi lần nghe cô nhóc này nhắc tới chồng sắp cưới mình chưa từng gặp mặt, anh lập tức không khống chế được cảm xúc của bản thân, muốn hủy diệt người kia.
Anh đặc biệt muốn biết rốt cuộc là người đàn ông gì có thể khiến cô nhóc này luôn nhớ mãi không quên như vậy, chỉ cần nghĩ tới người đó không phải là mình, trong lòng anh sẽ dấy lửa không thể kìm nén xuống được.
Hoắc Cảnh Xuyên giội nước lạnh lên mặt, mới khó khăn lắm khiến mình bình tĩnh lại.
Mà lúc này mọi người trong phòng cũng thoáng hoàn hồn, vẻ mặt Quách Cẩu Tử tiếc hận nói:
“Vậy thì đúng là đáng tiếc, muốn trách chỉ có thể trách tên nhóc Cảnh Xuyên không có phúc khí, không thể sớm gặp được cháu.”
“Lão già này ông nói linh tinh làm gì, thanh niên trí thức Lục là từ thủ đô Bắc Kinh tới đây, nơi đó của người ta có nhiều người ưu tú, thanh niên trí thức Lục người ta xinh đẹp, còn biết khám bệnh, ánh mắt nhất định không kém, tìm đối tượng có lẽ đều là đốt lồng đèn chọn.”
Lan Hoa trêu chọc Quách Cẩu Tử xong, lại quay đầu nói với Lục Hướng Noãn ngồi bên cạnh mình:
“Vậy được rồi, đến lúc đó thím đợi uống rượu mừng của cháu, đi theo cùng dính không khí vui mừng, phù hộ con dâu của thím sớm ngày mang thai.”
“Sẽ, chắc chắn sẽ ạ.” Lục Hướng Noãn nói.
Mấy người nói chuyện với nhau xong, dưới thúc giục của Vương Chí Thành, lúc này mọi người mới động đũa bắt đầu ăn cơm.
Hôm nay Lan Hoa nấu một bàn đồ ăn, trứng gà xào hành lá, trứng gà còn là Quách Cẩu Tử mới mang tới, trứng gà do hai con gà mái già ở nhà bà ấy đẻ đều tích cóp lại, không nỡ ăn, ngày hôm qua còn đổi ít muối nước tương kim chỉ.
Nếu biết hôm nay thanh niên trí thức Lục tới nhà ăn cơm, nói gì bà ấy cũng để lại hai quả.
Còn có một đĩa dưa leo trộn hành tây, một đĩa rau xanh xào, Lan Hoa còn làm một đĩa lạc, lạc cũng là Quách Cẩu Tử mang từ nhà tới.
Ngoài ra Lan Hoa còn đến hầm trong nhà lấy thịt khô to cỡ bàn tay không biết để bao nhiêu năm ra, lấy thêm nắm rau dại trên núi xào một đĩa.
Bàn đồ ăn này cho dù là nhà bà ấy khi ăn tết cũng không như vậy, bình thường ăn tết đều là sủi cảo nhân cải thảo thịt heo, nhưng muốn tìm được thịt heo ở trong cải thảo rất khó, vì thịt heo ít đến đáng thương.
Không có biện pháp, dù sao trong nhà không có điều kiện.
Lan Hoa sợ thanh niên trí thức Lục từ thành phố tới chê bà ấy không vệ sinh, cho nên dùng chiếc đũa sạch khác gắp đồ ăn vào bát cho Lục Hướng Noãn.
Chỉ một lát sau, bát của Lục Hướng Noãn đã chất cao như ngọn núi.
Lục Hướng Noãn nhanh chóng xua tay, ôm bát giấu ra sau, còn không quên nhanh chóng nói:
“Thím, đủ rồi đủ rồi, lại thêm nữa cháu không ăn nổi. Cháu ăn ít, ăn một chút là đã no, thím gắp cho cháu lát nữa cháu không ăn hết sẽ lãng phí.”
Lục Hướng Noãn nói rất nhanh, sợ muộn một bước lát nữa đĩa trứng xào hành lá đều tiến hết vào bát mình.
Dù sao trên bàn này có sáu bảy người, cô vẫn cần mặt mũi.
Hơn nữa đĩa trứng vốn không nhiều lắm, Lục Hướng Noãn đoán hẳn là hai ba quả trứng, như vậy đã là rất nhiều ở thời buổi này.
Dù sao hiện giờ nhà nào cũng không nỡ ăn trứng gà, đặc biệt là xa xỉ xào ăn như bây giờ, nếu để người ngoài thấy được chắc chắn sẽ chỉ vào đầu mắng bạn là đồ phá của.
Nói đến chuyện này, Lục Hướng Noãn đột nhiên nhớ tới chuyện lúc trước, có con dâu vừa mới sinh đứa bé xong, ở cữ ăn mười hai quả bí đỏ, bị mẹ chồng cô ấy chỉ vào mũi chửi ầm lên.
Mỗi khi nhớ lại Lục Hướng Noãn đều cảm thấy hoang đường, đặc biệt là ở thế kỷ 21, cho dù nghèo tới mấy cũng bảo đảm cung ứng đồ ăn bình thường cho một người phụ nữ vừa mới sinh xong mới đúng.
Dù sao mới từ quỷ môn quan ra.
Bây giờ chỉ là bí đỏ đã như thế, nếu ăn 6 cân thịt heo của bà ta, không phải là sẽ chạy tới phần mộ nhà mẹ đẻ cô ấy mắng chửi đấy chứ?
Thật sự là phụ nữ tội gì gây khó dễ cho phụ nữ?