Lục Hướng Noãn cảm nhận được bầu không khí xấu hổ, nhanh chóng đứng ra giảng hòa:
“Anh, mẹ nuôi không có ý đó đâu, anh đừng nghĩ nhiều. Đây là nhà anh, anh không trở về còn có thể đi đâu.”
“Hướng Noãn nói rất đúng, Dược Phú, vừa rồi mẹ thật sự không có ý đó.”
Mà Vương Quốc An thân là cha thì mím môi nhìn ba người trước mặt, tay nắm chặt chổi lông gà vận sức chờ phát động chuẩn bị sẵn sàng.
Nếu tên nhóc này dám đi, chọc vợ ông ấy tức giận, ông ấy sẽ đánh gãy chân tên nhóc này.
Vương Dược Phú bày ra dáng vẻ người lớn không chấp kẻ tiểu nhân, khoan hồng độ lượng nói:
“Nếu em gái nói như vậy, vậy con tha thứ cho hai người.”
Cái chân mới bước ra lại lùi trở về, thuận tiện ngồi xuống nói chuyện với Lục Hướng Noãn.
Đợi nói được nửa, Vương Dược Phú đột nhiên nhớ tới chuyện kết hôn của em gái mà cục trưởng nói với anh ta ngày hôm qua, anh ta nóng lòng muốn chứng thực nên nhanh chóng hỏi:
“Em gái, em sắp kết hôn à?”
Những lời này vừa vang lên, giống y như sấm sét giữa đất bằng khiến mọi người ở đây bùng nổ.
Vương Quốc An và Lưu Thúy không hẹn mà cùng nhìn về phía Lục Hướng Noãn.
“Hướng Noãn, thật sao?”
“Thật ư?”
Giọng điệu của Vương Quốc An và Lưu Thúy gần như nhất trí.
Mới đầu Lục Hướng Noãn nghe anh ta hỏi như vậy còn có chút ngốc, nhưng mà sau đó cô kịp phản ứng, lúc trước mình từ chối Hoắc Cảnh Xuyên là dùng cớ này.
Cô nhanh chóng lắc đầu phủ nhận sự thật này.
“Tên nhóc thối này, miệng lại bịa chuyện, không mong em gái con sống tốt một chút có phải hay không.” Vương Quốc An tiện tay nắm lấy chổi lông gà trên bàn đánh lên người Vương Dược Phú, mở miệng mắng.
Mà Lưu Thúy làm mẹ cũng không ra tay ngăn cản, còn ngăn cản Lục Hướng Noãn không cho cô đi ngăn lại.
Tên nhóc thối này, mấy ngày gần đây không gặp ngứa da, dám đồn linh tinh về em gái, nếu như bị người bên ngoài biết được, thanh danh của em gái anh ta có còn nữa không.
Người này thật sự nên đánh một trận.
Lục Hướng Noãn nhìn Vương Dược Phú giống y như kẻ dở hơi, cuối cùng lựa chọn nghe Lưu Thúy, ngồi ở đó nhìn.
Ít nhất con ruột, có lẽ không ra tay quá mạnh.
“Cha, không phải con nói.” Vương Dược Phú thực sự sắp bị tức khóc, vừa trốn tránh cha anh ta, vừa không quên biện giải cho mình.
Thuận tiện còn không quên nhờ mẹ giúp đỡ, nhưng Lưu Thúy chỉ ôm hai tay ngồi ở đó, dáng vẻ xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, còn thường mở miệng bảo Vương Quốc An dùng sức đánh.
Lúc này Vương Dược Phú cảm thấy mình nhất định không phải con ruột, là được cha mẹ anh ta nhặt từ thùng rác về.
Vương Quốc An nói:
“Không phải con nói, còn có thể là ai nói, cha con còn chưa tới bảy tám chục tuổi, già đến mức tai nghễnh ngãng đâu.”
Tốt xấu gì Vương Quốc An còn nhớ rõ Vương Dược Phú là con trai ruột của ông ấy, cho nên chỉ đánh nhẹ chổi lông gà lên người Vương Dược Phú.
Nhẹ đến mức Vương Dược Phú thậm chí không cảm nhận được đau đớn.
Vương Dược Phú nói: “Là lãnh đạo của con nói, ngày hôm qua anh ấy đột nhiên gọi con nói em gái con sắp kết hôn, con mới hỏi chứ. Nếu không con ăn no rửng mỡ, đột nhiên hỏi em gái chuyện này làm gì.”
“Lãnh đạo của anh? Vương Giải Phóng?” Lục Hướng Noãn nghĩ tới nghĩ lui chỉ nghĩ tới anh ta.
Có lẽ là tên khốn nạn kia nói vớ vẩn với anh ta.
“Đúng vậy, chính là anh ấy.” Vương Dược Phú gật đầu, bày ra dáng vẻ con oan quá, dùng ánh mắt vô tình lên án Vương Quốc An tiên sinh và Lưu Thúy phu nhân ngồi phía trước anh ta.
Hành động vừa rồi, đã tổn thương sâu sắc tới tâm hồn nhỏ bé của anh ta.
Nhưng mà ánh mắt của hai vợ chồng Vương Quốc An bằng phẳng nhìn qua, con trai nhà mình lại không phải người ngoài, ấm ức một chút thì ấm ức một chút đi.
Vương Quốc An mở miệng nói: “Hướng Noãn, con quen à?”
Nên nói thế nào đây, Lục Hướng Noãn sắp xếp từ ngữ trong đầu, nghiêm túc thuật lại:
“Thực ra con quen thì quen, nhưng chỉ gặp mặt một lần.”
“Vậy sao cậu ta nói con kết hôn?” Lưu Thúy nói ra nghi ngờ trong lòng mình.
Lục Hướng Noãn cũng không giấu giếm, vô cùng thẳng thắn nói sự thật ra.
Chẳng qua nói mơ hồ tin tức về thân phận của Hoắc Cảnh Xuyên.
Dựa theo tình hình trước mắt, trong lòng cô không phản cảm đối với cả nhà Vương Quốc An, thậm chí trong lòng còn có chút xúc động.
Nói một cách cụ thể, chính là khiến cô cảm nhận được ấm áp của gia đình.