Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 473 - Chương 473: Cầu Xin

Không xác định Chương 473: Cầu xin

“À… Ừm ừm ừm…” Lúc này Hoắc Đại Khánh cũng lấy lại tinh thần, biết chuyện trước mắt khẩn cấp, chỉ thấy ông ấy hắng giọng nói với Vương Lục Đào: “Chuyện này là các ông sai trước, các ông phải nhận lỗi với thanh niên trí thức Lục.”

Vương Đại Đào bất mãn nói: “Vậy mấy mẹ và mấy anh em bọn tôi…”

“Việc nào ra việc đó, việc này dù sao vẫn là lỗi của các ông.” Ngay sau đó không nghiêng không lệch quay đầu bảo Lục Hướng Noãn rút kim châm cứu trên người mấy bọn họ ra.”

Lục Hướng Noãn không muốn, mím môi nói: “Bọn họ còn chưa nhận lỗi với cháu đâu. Nếu cháu rút kim châm cứu cho bọn họ, cả nhà bọn họ lại trả thù cháu thì sao? Đại đội trưởng, cháu nên làm sao bây giờ?”

Hoắc Đại Khánh kiên định nói: “Có chú ở đây, bọn họ không dám.”

Ông ấy bỏ qua hoảng loạn lóe lên trong mắt hai anh em Vương Đại Đào, nhưng mà động tác nhỏ của hai người lại bị Lục Hướng Noãn ở bên cạnh thấy rõ.

Chó không đổi được ăn phân, nếu người này xấu xa tới mức tận cùng, vậy đừng trông cậy bạn có thể khiến ông ta trở nên tốt đẹp hơn, Lục Hướng Noãn am hiểu đạo lý này rất sâu.

“Vậy được rồi, coi như cháu nể mặt đại đội trưởng vậy.” Sau khi Lục Hướng Noãn nói xong, nhìn lướt qua anh em Vương Đại Đào, đi rút kim châm cứu cho mấy bọn họ.

Vừa mới rút kim ra, bà Vương lập tức không quan tâm mở miệng mắng.

Mà Lục Hướng Noãn thì tránh ở phía sau Hoắc Đại Khánh, trực tiếp giả vờ đáng thương, dù sao còn có ông ấy ở đâu.

Vừa rồi Hoắc Đại Khánh đã đảm bảo với Lục Hướng Noãn, kết quả còn chưa tới hai giây đã bị mắng, chuyện này quả thực là ấn mặt Hoắc Đại Khánh lên đất cọ xát.

Không cho đại đội trưởng là ông ấy mặt mũi.

Cho nên chỉ thấy gương mặt Hoắc Đại Khánh xanh mét nhìn bà Vương đang hùng hùng hổ hổ, tức giận nói:

“Bà Vương, ở trước mặt tôi mà bà dám mắng chửi người như vậy, bà như vậy là không để tôi vào mắt.”

Bà Vương nghe ông ấy nói như thế, khí thế kiêu ngạo lập tức không còn: “Đại đội trưởng, cái mũ này không thể chụp cho tôi, tôi không có ý đó.”

“Bà có hay không trong lòng bà biết rất rõ.” Hoắc Đại Khánh nói, đợi có thời gian, cho dù thế nào ông ấy cũng phải giáo dục cả nhà bà Vương này.

Nếu không người trong đội bọn họ sớm muộn gì cũng bị gia đình bọn họ làm cho người ngã ngựa đổ, đến lúc đó truyền ra sẽ không tốt cho thanh danh của đại đội Hồng Kỳ bọn họ.

Sau này tên nhóc nhà ai cưới vợ, con gái gả chồng cũng không dễ làm, không thể không nói làm đại đội trưởng chính là nghĩ xa hơn những người khác nhiều.

Cuối cùng dưới uy hiếp mãnh liệt của Hoắc Đại Khánh, bà Vương dẫn theo một nhà già trẻ không tình nguyện xin lỗi Lục Hướng Noãn.

Chẳng qua Lục Hướng Noãn không tiếp nhận lời xin lỗi của bọn họ, giống như là có người cầm dao đâm bạn một nhát, sau đó nói rất xin lỗi với bạn.

Có tác dụng không?

Người lại không sống được.

Bầu không khí rơi vào xấu hổ lần nữa, cuối cùng vẫn là Hoắc Đại Khánh đứng ra giúp giảng hòa, trò khôi hài này mới kết thúc.

Chẳng qua cả nhà bà Vương hoàn toàn ghi hận Lục Hướng Noãn, bởi vì ngoại trừ xin lỗi ra, đại đội trưởng còn muốn cả nhà bọn họ bồi thường 1 cân lương thực cho Lục Hướng Noãn.

Chuyện này như cầm dao đâm vào thịt bà Vương.

Ăn trộm gà không thành còn mất nắm thóc bà ta không đồng ý cũng không được, bởi vì đại đội trưởng đã lên tiếng, nếu lần này không cho, đến lúc đó sẽ trừ từ công điểm, còn trừ nhiều hơn.

Khi bà Vương tới đây đưa lương thực, nhìn dáng vẻ tràn ngập đắc ý của Lục Hướng Noãn thì ước gì có thể cào nát gương mặt của cô.

Đúng là chỉ có mã ngoài, xinh đẹp y như hồ ly tinh không an phận câu dẫn linh tinh.

Nhận, vì sao không nhận, đây là bồi thường thiệt hại tinh thần cho mình, nếu không khiến bọn họ chảy máu, thì bọn họ sẽ nghĩ Lục Hướng Noãn cô là màn thầu trắng nõn mặc người ta bóp nắn.

Cho nên Lục Hướng Noãn vô cùng thản nhiên nhận lấy đồ, không thèm nhìn một cái tiện tay ném vào phòng bếp nhà mình, sau đó đuổi bà Vương ra ngoài.

Người này đứng ở cửa nhà cô, vô cùng đen đủi.

Mà các đội viên vây quanh xem náo nhiệt thấy không còn náo nhiệt nữa, đều chậm rãi tản ra.

Trái lại Vương Tú Lan và Lan Hoa vẫn luôn dặn dò Lục Hướng Noãn, có việc gì nhất định phải đến nhà gọi bọn họ.

Bởi vì bà Vương này chịu thiệt, chắc chắn sẽ không dừng ở đây.

Sự thật chứng minh, hai người đoán đúng rồi.

 


Bình Luận (0)
Comment