Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 567 - Chương 567: Mọi Việc Cẩn Thận

Không xác định Chương 567: Mọi việc cẩn thận

Sớm kết thúc mọi việc, cứ tiếp tục như vậy Lục Hướng Noãn thật sự sợ mình sẽ sa vào.

“Được.”

“Ừm.”

Lục Hướng Noãn bỏ lại anh trong phòng, mình thì đến ghế bập bênh trong sân hóng gió, nằm đọc sách.

Nhưng mà là sách y, Lục Hướng Noãn suy nghĩ tới tình hình hiện giờ, cũng chỉ dám đọc ở nhà, đọc xong thì ném vào không gian.

Nếu đến lúc đó gặp phải đám người không nói lý, vậy cho dù bạn nói gì cũng không có tác dụng, không nói hai lời định tội danh cho bạn.

Lúc ấy bạn khóc cũng không có tác dụng gì.

“Hôm nay tôi có thể ăn cơm ké hay không?” Hoắc Cảnh Xuyên nhân lúc Lục Hướng Noãn rút châm, nói ra thỉnh cầu này.

Nhưng anh đoán cô gái nhỏ sẽ không đồng ý.

“Anh đoán xem?”

“Không thể.” Biểu cảm trên mặt cô gái nhỏ đã nói lên tất cả.

“Như vậy xong rồi.”

Lục Hướng Noãn rút kim châm cứu ra xong, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách, đương nhiên túi thịt kia cũng bị Hoắc Cảnh Xuyên lấy thái độ cứng rắn để lại.

Lục Hướng Noãn mở túi thịt heo dùng giấy dầu bao lại ra, vừa thấy bên trong là hai miếng thịt nạc to, khóe miệng ngậm chút ý cười sau đó quay đầu mang thịt tới phòng bếp.

Tối hôm nay, cô sẽ dùng thịt này làm một đĩa thịt muối tiêu.

Vương Quế Anh nhìn thấy lão tam trở về trong tay không còn túi đồ kia, lập tức hiểu là chắc chắn đưa cho thanh niên trí thức Lục người ta.

Cảm thấy anh đã thông suốt đồng thời có chút đau lòng anh, hiện giờ Vương Quế Anh chỉ hi vọng Quan Thế Âm Bồ Tát đại từ đại bi phù hộ chân lão tam nhà bà ấy nhanh khỏi.

Ngày hôm sau Lục Hướng Noãn dậy từ sớm, đi tìm Hoắc Đại Khánh xin nghỉ.

Khi đến thật sự không khéo, đám Hoắc Đại Khánh đang ăn cơm.

Vương Quế Anh thấy Lục Hướng Noãn tới thì nhanh chóng cầm đũa cho cô, bảo cô ăn một ít nhưng bị Lục Hướng Noãn từ chối.

Buổi sáng khi dậy cô đã ăn một bát cháo thịt nạc trứng vịt Bắc Thảo, ăn hai cái bánh bao nhân nấm hương thịt gà, nửa cái bắp ngô, hiện giờ bụng không còn vị trí.

Hoắc Đại Khánh lập tức đồng ý, nhanh chóng viết thư giới thiệu cho cô, thuận tiện lấy con dấu của đại đội Hồng Kỳ trên thắt lưng ra ấn lên thư giới thiệu một cái.

Còn không quên dặn dò Lục Hướng Noãn cẩn thận một chút, hai ngày trước ông ấy đến huyện thành thấy khắp nơi rất loạn.

Hoắc Đại Khánh sống hơn nửa đời người vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp như vậy, ông ấy khó chịu về nhà cả đêm không ngủ nổi.

Nhưng ông ấy không thể quản, bởi vì nhỡ đâu làm không cẩn thận cả đại đội sẽ bị liên lụy.

Ông ấy nên chịu trách nhiệm vì các đội viên.

Nhưng mà khi trở về, ông ấy thật sự không đành lòng, lục lọi trên người tìm ra được 1 tệ, còn có bánh bột ngô khi ông ấy đi vợ ông ấy đưa cho ông ấy, cho ông cụ dẫn theo đứa bé bị đánh vỡ đầu chảy máu.

Lục Hướng Noãn nghe xong trong lòng trầm xuống, nhưng mà vẫn ngoan ngoãn gật đầu, lúc này Hoắc Đại Khánh mới yên lòng.

Khi Lục Hướng Noãn định rời đi, bị Hoắc Cảnh Xuyên ở trong phòng gọi lại.

“Mọi chuyện phải cẩn thận.” Trong lời nói của Hoắc Cảnh Xuyên tràn ngập lo lắng.

Bởi vì tình hình bên ngoài hiện giờ, lần trước khi Vương Giải Phóng tới đã nói với anh.

Lục Hướng Noãn nhìn dáng vẻ anh lo lắng cho mình trái tim hơi run lên, hiếm khi lần này cho anh sắc mặt tốt, sau đó rời đi.

Theo thường lệ vẫn ngồi xe bò như cũ, cho dù uống thuốc say xe cả người Lục Hướng Noãn vẫn choáng váng mơ hồ, mông bị xóc đau.

Thật sự là chịu đủ rồi, cuối cùng Lục Hướng Noãn không chịu đựng được quyết định hôm nay khi trở về sẽ lấy chiếc xe đạp trong không gian ra.

Lấy chiếc cũ nát ra, nhưng mà cho dù là xe rách, nhưng Lục Quốc Khánh vẫn rất yêu quý, mỗi lần tan làm xong đều lấy giẻ lau lau lại, sợ dính chút bụi.

Không khác gì đứa con trai ruột thứ hai của ông ta.

Cô không ấm ức mình, còn lý do, đến lúc đó có người hỏi cô sẽ ổn định phát huy, dựa vào cái miệng rách này của cô…

Phi, là miệng giỏi này, có thể tùy ý bịa chuyện.

Khi Lục Hướng Noãn xuống xe thì nói với Ngưu sư phụ, buổi chiều không cần đợi cô.

Tuy Ngưu sư phụ tò mò nhưng cũng không hỏi.

Lục Hướng Noãn mới đi được mấy bước thì thấy một đám người vây quanh một chỗ, cao giọng phấn khởi kêu lên không biết đang làm gì.

Dưới lòng tò mò Lục Hướng Noãn tiến về trước mấy bước, nhìn thấy hình ảnh khiến cô chấn động.

Mấy cô gái nhỏ tay cầm kéo, tự cạo đầu cho một cô gái nhỏ.

Cạo chính là đầu âm dương.

Rất xấu, cũng khiến người ta nhục nhã.

 


Bình Luận (0)
Comment