Để người ta biết Lục Hướng Noãn cũng có nhà mẹ đẻ, không thể bị người ta bắt nạt.
Khi đi ngang qua tiệm chụp ảnh lúc trước, Hoắc Cảnh Xuyên dừng xe lại, kéo Lục Hướng Noãn đi vào tiệm chụp bức ảnh kết hôn, còn phải thật xuất sắc.
Bởi vì ảnh chụp này phải đặt lên trên giấy hôn thú.
Từ Thụ Quốc không nghĩ tới còn có thể gặp lại bọn họ, khi chụp ảnh có thể nói là lấy ra sở học cả đời, dù sao không thể lãng phí gương mặt của hai bọn họ.
Lần này Từ Thụ Quốc không định thu tiền, xem như là quà ông ấy tặng hai vợ chồng son, nhưng Hoắc Cảnh Xuyên đã ném tiền ở lại rồi rời đi.
Bên Hoắc gia chuẩn bị hai ngày, cuối cùng cũng chuẩn bị đủ sính lễ, thuận tiện sửa lại phòng ngủ của Hoắc Cảnh Xuyên.
Hiện giờ trong đội đều biết thịt trên đầu quả tim của Hoắc gia sắp kết hôn, đối tượng kết hôn còn là thanh niên trí thức Lục xinh đẹp còn biết khám bệnh trong đội bọn họ.
Trong lúc nhất thời, khiến người trong đội hâm mộ ghen tị muốn chết, nhưng phần lớn là chúc phúc.
Buổi tối trước khi mang sính lễ sang.
Hoắc Đại Khánh cố ý tránh lão tam, gọi hai vợ chồng lão đại lão nhị tới mở họp, Phúc Ni cũng ở đây.
Hoắc Đại Khánh liếc mắt nhìn Phúc Ni một cái, mới mở miệng:
“Lễ hỏi của lão tam là 1000 tệ, là tự lão tam lấy ra, cha và mẹ con không có bản lĩnh này, mấy đứa đừng có mà ghen tị, cũng đừng không phục, tiền là lão tam dùng mạng đổi lấy.”
Ông ấy muốn nói rõ với mọi người, tránh cho trong lòng bọn họ không công bằng, sau này lại tác quái.
Mọi người nghe nói là 1000 tệ tiền lễ hỏi đều bị dọa sợ, 1000 tệ là khái niệm gì, bọn họ nghĩ mãi không ra.
Dù sao bọn họ từng thấy nhiều tiền nhất, vẫn là khi chia nhà.
Nhưng mọi người đều không có bất cứ dị nghị gì, dù sao đó là lão tam người ta có bản lĩnh.
Chỉ có Phúc Ni, Phúc Ni vừa định mở miệng, thì Vương Quế Anh giành trước một bước mở miệng:
“Phúc Ni, tôi biết trong lòng cô không phục, muốn trách thì chỉ có thể trách người đàn ông của cô không có bản lĩnh. Năm đó khi hai người kết hôn, tôi cũng không bạc đãi cô.
“Nếu để tôi biết cô lại tác quái, cô cùng với chồng cô đều cút khỏi Hoắc gia cho tôi.”
“Mẹ, con không nói gì mà, mẹ đuổi con làm gì.” Hoắc Kiến Quốc không đồng ý nói.
Vương Quế Anh lười nhìn con trai không biết cố gắng của mình.
“Vợ lão nhị, nếu cô không hài lòng Hoắc gia tôi, tôi làm chủ, để cô ly hôn với lão nhị.” Hoắc Đại Khánh cũng lên tiếng.
Phúc Ni còn có thể nói gì nữa, chỉ có thể nhát gan, nhưng mà trong lòng hận tất cả người Hoắc gia.
Mà người Vương gia cũng tới trước một ngày, đám nữ quyến Vương gia ngủ trên giường đất với Lục Hướng Noãn, còn đàn ông ấy à, nằm tạm ở phòng chứa củi nhà Lục Hướng Noãn.
Cũng may trời không lạnh, nếu không sẽ đông lạnh hai bọn họ.
Còn Hoắc Cảnh Xuyên muốn bọn họ ngủ cùng mình, nhưng bị hai người từ chối một cách vô tình.
Sáng ngày hôm sau.
Vương Quế Anh và Hoắc Đại Khánh thay quần áo vẫn luôn để ở đáy rương luyến tiếc lấy ra mặc, còn chải tóc bóng loáng.
Vương Quế Anh không yên tâm lại xem mấy thứ mình chuẩn bị, mới yên tâm hơn.
Vì bày tỏ cả nhà coi trọng Lục Hướng Noãn, Vương Quế Anh đặc biệt bảo Hoắc Đại Khánh mời Vương Thiêm Hoa bà Vương có bối phận cao trong đội tới làm mai.
Mà sáng sớm tinh mơ bà Vương đã chuẩn bị xong xuôi tự mình tới đây.
Vương Quế Anh không nghĩ tới bà Vương sẽ đến sớm như vậy, nhanh chóng dừng công việc trong tay:
“Thím, thím ăn chưa ạ? Cháu đi nấu bát mì cho thím nhé.”
Bà Vương xua tay với Vương Quế Anh: “Không cần phiền phức như vậy, khi tới thím đã ăn rồi, đồ đã chuẩn bị xong chưa?”
Tuy bà Vương đã lớn tuổi, nhưng cơ thể vẫn còn khỏe mạnh, nói chuyện tràn ngập khí phách.
“Đều đã chuẩn bị xong, đợi thời gian vừa tới chúng ta sẽ xuất phát, chuyện ngày hôm nay phải làm phiền thím rồi.”
“Thanh niên trí thức Lục là đứa bé ngoan, Cảnh Xuyên lại là đứa nhỏ thím nhìn từ nhỏ tới lớn, nói phiền phức làm gì.”
Hai vợ chồng tân hôn Vương Giải Phóng và Vương Hiểu Linh nhận được tin cũng sáng sớm ăn cơm xong đạp xe tới.
Lục Hướng Noãn thân là ân nhân cứu mạng của Vương Hiểu Linh, mà Hoắc Cảnh Xuyên thân là ân nhân cứu mạng của Vương Giải Phóng, cho dù thế nào hôm nay cũng phải có mặt.
Chuyện này nói ra cũng khéo, hai vợ chồng Vương Giải Phóng thật sự rất có duyên phận với vợ chồng son Hoắc Cảnh Xuyên.