Còn Hoắc Cảnh Xuyên trở lại trong phòng, mãi mà không thể bình tĩnh.
Một lát sau anh lấy quyển sách Vương Giải Phóng đưa cho anh ra đọc.
Trong lúc nhất thời Hoắc Cảnh Xuyên giống như mở ra đại lục mới, lần đầu tiên anh biết vậy mà có nhiều chiêu thức như vậy.
Vì thế Hoắc Cảnh Xuyên bắt đầu mất ăn mất ngủ ngồi dưới đèn dầu đọc.
Ngày hôm sau.
Ngày mới sáng lên, Lục Hướng Noãn mới ngủ không bao lâu bị Lưu Thúy đánh thức, Lục Hướng Noãn suýt nữa quên mất chuyện hôm nay kết hôn.
Vì thế sau khi tỉnh lại dưới sự trợ giúp của Lưu Thúy và Vương Hiểu Linh, Lục Hướng Noãn thay quân trang Hoắc Cảnh Xuyên đưa tới, bên hông đeo thắt lưng, khiến dáng người phập phồng quyến rũ của Lục Hướng Noãn bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Chân đi đôi giày giải phóng.
Lục Hướng Noãn ăn mặc trang phục lưu hành nhất hiện giờ, mỗi nhà có thể mặc bộ đồ này sẽ cảm thấy vô cùng vinh dự.
Điền Tú Cúc người toàn phúc cũng tới đây, trong thời buổi hiện giờ làm như vậy là sẽ bị phê phán.
Nhưng mà Vương Quế Anh không muốn Lục Hướng Noãn có chút tiếc nuối trong ngày kết hôn, cho nên vẫn lén mời Điền Tú Cúc tới.
Điền Tú Cúc nhìn thấy Lục Hướng Noãn thì tiến tới khen:
“Hôm nay cô dâu mới thật đẹp, lão tam Hoắc gia đúng là có phúc, chắc chắn ba năm ôm hai đứa, năm năm ôm ba đứa.”
Điền Tú Cúc nói nhiều năm như vậy nên biết nói nhiều lời nịnh hót, chỉ có câu hôm nay là thật lòng nhất.
Thanh niên trí thức Lục này giống y như thiên tiên, là người xinh đẹp nhất bà ấy từng gặp, ngay cả người trong tranh cũng không đẹp bằng thanh niên trí thức Lục.
Lời nói dễ nghe người nào cũng nguyện ý nghe, đặc biệt hôm nay còn là ngày vui, Lưu Thúy thân thiết nắm tay Điền Tú Cúc:
“Nhờ phúc của em đấy, em gái, ăn chưa? Chị đi nấu bát mì cho em nhé? Ăn cơm xong chúng ta làm việc.”
“Sao có thể không biết xấu hổ như vậy được?”
“Có gì mà ngượng ngùng, hôm nay con gái chị phải làm phiền em rồi.”
Lưu Thúy nói xong thì đến phòng bếp múc hai bát mì, trong mỗi bát còn có một quả trứng ốp lết.
Điền Tú Cúc không nghĩ tới hôm nay chủ nhà hào phóng như vậy, trong lúc nhất thời khiến bà ta ngượng ngùng hơn:
“Chị à, như vậy quá tiêu pha rồi.”
“Hôm nay còn làm phiền em nhiều việc, không ăn ngon một chút sao được. Nhanh ăn đi, đợi nguội sẽ trương ra mất.”
Lưu Thúy trấn an Điền Tú Cúc xong, lại quay đầu bảo Lục Hướng Noãn ăn mì.
Không ăn bữa cơm sáng, bữa cơm buổi trưa không biết phải đợi tới khi nào, ngày kết hôn sẽ không ngừng bận rộn.
Vương Hiểu Linh thân là người từng trải cũng ở bên cạnh khuyên bảo Lục Hướng Noãn, may mà lúc trước khi cô ấy kết hôn, buổi sáng Lục Hướng Noãn nấu cho cô ấy bát mì.
Khi chồng cô ấy uống rượu sợ cô ấy bị đói, lại bảo mẹ chồng cô ấy đưa đồ ăn tới phòng cho cô ấy, lúc này mới có sức lực ứng phó Vương Giải Phóng lúc tối.
Nếu không đói đến mức nằm sấp xuống, đâu có sức lực làm việc.
Bình thường buổi sáng Lục Hướng Noãn ăn uống còn khá tốt, nhưng mà càng đến gần ngày kết hôn, cô càng không có khẩu vị ăn uống, cuối cùng nghe mọi người khuyên bảo vẫn miễn cưỡng ăn ít mì.
Còn trứng gà kia, cô không động vào một miếng.
Thật sự là lại ăn sẽ nôn ra mất, Lưu Thúy thấy cô khó chịu như vậy thì không bức cô nữa.
Điền Tú Cúc ăn mì xong thì đi rửa sạch tay, đều đã một chân bước vào quan tài bà ta nhờ phúc của Lục Hướng Noãn, lần đầu tiên dùng xà phòng thơm rửa tay.
Rửa sạch tay xong còn rất thơm, thơm đến mức bà ta ước gì có thể gặm hai cái.
Điền Tú Cúc cảm nhận được thành ý của chủ nhà, kế tiếp bà ta phải dùng hết 12 phần bản lĩnh giữ nhà mới được.
Nếu không đúng là có lỗi với bát mì vừa ăn, cùng với nửa cân đường đỏ, một cân bột mì trắng, còn có một tệ vợ đại đội trưởng cho bà ta.
Điền Tú Cúc tìm lược bắt đầu chải đầu cho Lục Hướng Noãn, trải từ trên xuống dưới, chuyện này có ý nghĩa có đầu có đuôi, đến nơi đến chốn, phú quý cát tường.
Mỗi một lần chải, trong miệng Điền Tú Cúc sẽ lẩm bẩm.
Một chải chải đến cùng, phú quý không cần sầu.
Hai chải chải đến cùng, không bệnh còn không có ưu lo.
Ba chải chải đến cùng, nhiều con còn nhiều thọ.
…
Mỗi một câu vừa nói ra, Điền Tú Cúc vừa vặn chải đến đuôi tóc, mất một lúc lâu chải đầu mới xem như hoàn thành.
Lưu Thúy nhận lấy lược trong tay Điền Tú Cúc, bắt đầu tết tóc cho Lục Hướng Noãn.