Lý Tiểu Uyển ngẩng đầu nhìn thoáng qua Vương Dược Phú, trong mắt có vui mừng không nói nên lời, cô ấy không nghĩ tới chồng mình có thể làm đến mức này vì cô ấy.
Cho dù cha mẹ chồng có đồng ý hay không, cô ấy đều không oán hận, bởi vì có tâm ý này của anh ta là đủ.
Lý Xuân Sinh và Ngưu Kiến Anh nghe thấy những lời này của con rể, rõ ràng là sửng sốt.
Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới con rể sẽ nói như vậy, trong lòng tràn ngập vui mừng, nhưng lại sợ thông gia không muốn, cho nên vẫn nhịn đau từ chối.
Kết quả còn chưa nói ra, Vương Quốc An đã mở miệng: “Đó là đương nhiên, thông gia chỉ có mình Tiểu Uyển là con, nếu đã nói như vậy để đứa út theo họ thông gia đi.”
Lưu Thúy cũng nghĩ như vậy, nếu con trai nói ra, đương nhiên là bọn họ sẽ đồng ý, không thể để trái tim của con dâu rét lạnh được.
Huống hồ con dâu vì sinh con suýt nữa mất mạng, chỉ theo họ con dâu mà thôi không có vấn đề lớn gì.
Huống chi cho dù theo họ thông gia, kết quả vẫn là con cháu Vương gia bọn họ, quan hệ huyết thống không bị cắt đứt.
“Thông gia, cảm ơn cảm ơn.” Ngưu Kiến Anh nắm lấy tay Lưu Thúy liều mạng nói lời cảm ơn.
Bên kia Lục Hướng Noãn đã tỉnh ngủ, khi cô nâng mắt phát hiện đã là hai giờ chiều, nghĩ tới thời gian mà Lưu Quốc Diệu nói, cô nhanh chóng rời giường, lưu loát chuẩn bị cho mình.
Mới chuẩn bị xong, Lưu Quốc Diệu đã đón được thủ trưởng, dẫn theo ông ấy đi tới nhà Lục Hướng Noãn.
Lưu Quốc Diệu vốn muốn tiếp đón thủ trưởng ở văn phòng, nhưng không chịu nổi yêu cầu của thủ trưởng, anh ta bất đắc dĩ chỉ có thể đi cùng.
Nhưng mà anh ta nhìn kiểu gì cũng cảm thấy có vẻ thủ trưởng biết vợ của Hoắc Cảnh Xuyên, hết câu này tới câu khác gọi tiểu đồng chí, gọi vô cùng thân mật.
Nếu không phải mình từng tiếp xúc với thủ trưởng, nói không chừng thực sự tin ông ấy có vẻ mặt này.
Không lâu sau hai người đến nhà Lục Hướng Noãn, bởi vì trong nhà sắp có người tới, cho nên Lục Hướng Noãn đặc biệt mở cửa rộng ra.
Lưu Quốc Diệu và Triệu Truyền Lễ thân là thủ trưởng cứ đi thẳng vào sân như vậy.
Còn chưa đợi Lưu Quốc Diệu mở miệng gọi, Lục Hướng Noãn đã nghe thấy động tĩnh chạy ra ngoài.
Kết quả khi thấy người trước mặt, Lục Hướng Noãn ngây ngẩn, người này không phải là người nợ mình tiền thuốc chưa trả sao?
20 tệ đấy, non nửa tháng tiền trợ cấp của Hoắc Cảnh Xuyên, không ít tiền đâu.
“Sao lại là ông?”
Triệu Truyền Lễ nhìn Lục Hướng Noãn trước mặt cười tủm tỉm nói: “Tiểu đồng chí, không nghĩ tới đúng không, chúng ta lại gặp mặt.”
Khi nghe thấy tên cô, Triệu Truyền Lễ đã có dự cảm cô nhất định là người mình muốn tìm, không nghĩ tới thực sự bị ông ấy đoán đúng.
Chẳng qua đáng tiếc tiểu đồng chí trước mặt đã kết hôn, hơn nữa đối tượng kết hôn còn là người ưu tú như vậy, xem ra cháu nội của ông ấy không có hi vọng gì rồi.
Thôi, con cháu đều có phúc của con cháu, lão già như ông ấy không nên nhọc lòng, tránh cho sau này bị trách móc.
Lưu Quốc Diệu nắm lấy mái tóc vốn thưa thớt của mình, đôi mắt nhìn thoáng qua hai người:
“Hóa ra hai người quen nhau.”
“Quen, tiểu đồng chí còn là ân nhân cứu mạng của tôi. Nếu không có cô ấy, có lẽ lão già như tôi đã sớm xuống đoàn tụ với mấy lão chiến hữu rồi.”
Cô nhóc này khá lắm, có lòng tốt không nói, trong lòng quan tâm tới con em quân đội nhân dân Hoa Quốc, là người tốt.
Xem ra Hoa Quốc có bọn họ, mình có thể yên tâm.
Triệu Truyền Lễ thực sự là càng nhìn Lục Hướng Noãn càng thấy hài lòng.
Lục Hướng Noãn thấy vẻ mặt Lưu Quốc Diệu tràn ngập nghi ngờ tò mò, thì giải thích với anh ta:
“Lần trước đến huyện thành, cứu một người, đưa ông ấy đến bệnh viện, tôi còn ứng 20 tệ tiền thuốc nữa.”
Mấy chữ 20 tệ này, Lục Hướng Noãn nhấn mạnh nói.
Rất rõ ràng, Triệu Truyền Lễ cũng nghe hiểu ý trong lời nói của cô, cười to hơn.
Cô nhóc này, thú vị, đúng là thú vị, ông ấy sống hơn nửa đời người, còn chưa từng thấy cô nhóc nào thú vị như thế.
Nghĩ tới đây, Triệu Truyền Lễ nhanh chóng nói: “Tiểu đồng chí, hôm nay tôi tới vì chuyện này.”
Sau khi nói xong, Triệu Truyền Lễ lấy 20 tệ đã chuẩn bị sẵn trong túi ra.
Lục Hướng Noãn cũng không khách sáo nhận lấy, dù sao tiền của Hoắc Cảnh Xuyên cũng không phải gió to thổi tới.
Hơn nữa số tiền này vốn là vật quy nguyên chủ mà thôi.
Lưu Quốc Diệu ở bên cạnh bị hành động này của Lục Hướng Noãn làm cho tức muốn chết, lá gan của cô nhóc này đúng là to, ngay cả tiền của thủ trưởng cũng dám lấy.