Mà Hoắc Cảnh Xuyên sợ Lục Hướng Noãn bị người ta xô đẩy, cho nên từ lúc tiến vào đã bắt đầu cẩn thận che chở cô, hai người đi dạo ở tầng một.
Nhưng mà vì không có nhiều thời gian, hai người chỉ có thể đi dạo quanh tầng một một lát, ở chỗ quầy bán điểm tâm Lục Hướng Noãn mua 1 cân bánh mứt táo và 1 cân bánh lưỡi trâu bảo nhân viên bán hàng gói vào.
Ngoài ra Hoắc Cảnh Xuyên còn mua nửa cân kẹo sữa thỏ trắng, để cho vợ ăn dần.
Kẹo sữa thỏ trắng mua lần trước đã ăn hết.
Ngoài ra Hoắc Cảnh Xuyên tốn 25 tệ mua thêm một bộ quần áo và đôi giày trắng cho Lục Hướng Noãn.
Còn bản thân anh, không mua món đồ gì đã đi ra.
Hiện giờ quần áo của anh đã đủ nhiều.
Còn có quần áo vợ anh làm cho anh đều mặc không hết, mua cũng chỉ lãng phí, có tiền mua quần áo cho anh, còn không bằng đến hợp tác xã mua bán mua mấy cân bánh phục linh vợ anh thích ăn.
Đàn ông ấy à, mặc đẹp như vậy làm gì.
Hoắc Cảnh Xuyên và Lục Hướng Noãn ra khỏi trung tâm thương mại xong thì đi thẳng tới chỗ hẹn với Ngô Hừng Đông, khi hai người tới nơi xe đã đợi ở đó, bọn họ không nói nhiều lời đi lên xe.
Đợi khi về bộ đội sắp xuống xe, Lục Hướng Noãn mới biết Ngô Hừng Đông đã đợi hai bọn họ hơn nửa tiếng, trong lòng có chút áy náy cô lấy mấy cái kẹo sữa thỏ trắng ra đưa cho anh ta.
Ngô Hừng Đông nhìn thoáng qua, lập tức từ chối: “Chị dâu, chị mau cất đi, em không thể nhận được.”
Lục Hướng Noãn nhìn Ngô Hừng Đông để đầu đinh, vóc dáng chỉ cao hơn cô một chút, cười rộ lên hơi khờ khạo trước mặt, không hiểu sao tâm trạng lại tốt hơn:
“Nhận đi.”
“Chị dâu, thực sự không được.”
Đột nhiên Hoắc Cảnh Xuyên nói chuyện: “Chị dâu cho cậu, cậu cứ nhận lấy đi.”
Quả nhiên lời anh nói có tác dụng hơn lời Lục Hướng Noãn nói, Ngô Hừng Đông đỏ mặt nhận lấy kẹo sữa Lục Hướng Noãn cho, thẹn thùng nói:
“Cảm ơn chị dâu.”
“Phải là hai bọn tôi cảm ơn anh mới đúng, chúng tôi về nhà còn có việc cần làm, nên đi trước đây.” Lục Hướng Noãn nói xong, thì dẫn theo Hoắc Cảnh Xuyên rời đi.
Còn Ngô Hừng Đông cầm kẹo sữa trong tay thì tâm trạng rất tốt, chạy đi chia sẻ vui sướng với đồng bọn nhỏ của anh ta.
Chị dâu cho kẹo, không cần nghĩ cũng biết là rất ngọt.
Chị dâu này là chị dâu tốt nhất anh ta từng gặp, trông xinh đẹp, còn không khinh thường anh ta, ánh mắt của đoàn trưởng Hoắc thật tốt.
Lục Hướng Noãn kéo cơ thể mệt mỏi sắp tan thành từng mảnh đi về nhà.
Sau khi về đến nhà, cô thay quần áo đầy mùi hôi trên người ra, không quan tâm gì cả nằm lên giường.
Hôm nay đột nhiên đi nhiều bước như vậy, hai chân cô sắp mệt chết rồi.
Nặng nề giống như rót chì.
Hôm nay đi ra ngoài một chuyến, chưa tới hai ngày còn lâu mới ổn định lại.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy Lục Hướng Noãn như vậy thì biết cô mệt mỏi, vì thế rửa sạch tay xong thì cầm ghế tới xoa chân cho cô.
Lực xoa bóp của Hoắc Cảnh Xuyên rất thoải mái, thoải mái đến mức không biết Lục Hướng Noãn ngủ từ khi nào.
Đợi khi Lục Hướng Noãn mở to mắt tỉnh lại, bên ngoài đã mặt trăng treo cao, mà Hoắc Cảnh Xuyên cũng đã nấu cơm xong.
Lục Hướng Noãn nhìn đồng hồ trên cổ tay, phát hiện đã là 7 rưỡi tối.
Nghĩ tới lát nữa còn có việc, cô rời giường rửa mặt, buộc mái tóc loạn như ổ gà thành đuôi ngựa cao rủ xuống ở sau đầu, sau đó đến trong sân ăn cơm.
Chỉ ăn một bữa cơm trên người Lục Hướng Noãn bị cắn đầy mụn, cô ngứa đến mức luôn vươn tay cào, cào ra máu.
Trên người Hoắc Cảnh Xuyên cũng không khá hơn chỗ nào, trên người bị cắn ra mụn to mụn nhỏ.
Lục Hướng Noãn lập tức quyết định, ngày mai sẽ tinh luyện tinh dầu bạc hà ra.
Thuận tiện có thời gian, nhìn xem có thể tìm được cỏ đuổi muỗi hay không, trồng một vòng quanh sân, tránh cho đám muỗi bị người ta ghét vẫn luôn ong ong làm phiền người ta.
…
Hoắc Cảnh Xuyên nhanh chóng tiến lên ngăn cản: “Vợ à, đừng gãi, đã chảy máu rồi.”
“Ừm, anh về phòng lấy bánh lưỡi trâu và bánh mứt táo em đặt trên bàn ra đây, còn có cả hộp đào vàng ở quầy nữa, chúng ta đến nhà chị dâu Hồ một chuyến.”
“Được.” Hoắc Cảnh Xuyên nói xong thì xoay người về phòng.
Lục Hướng Noãn vãn ngứa muốn chết, chẳng qua khi cô thấy cánh tay bị cào thảm không nỡ nhìn thì nhịn xuống.
Cô hận, đám muốn chết tiệt này.
Nếu trên thế giới này cho phép một thứ bị diệt sạch, vậy cô hi vọng đứng mũi chịu sào chính là đám muỗi đáng ghét này.