Lục Hướng Noãn kê cho Hồ Ái Hương là thuốc một đợt trị liệu, thuốc nửa tháng, cô cẩn thận dặn dò Lưu Quốc Diệu những việc cần chú ý.
Chẳng qua Lục Hướng Noãn nói quá nhiều, dựa vào đầu óc đã sắp rỉ sắt của Lưu Quốc Diệu một lần không nhớ hết được, cho nên anh ta về phòng cầm vở và bút ra viết lại.
Lục Hướng Noãn bất đắc dĩ lặp lại lần nữa, chẳng qua lần này nói chuyện chậm hơn nhiều phối hợp với Lưu Quốc Diệu.
Mãi đến khi vở trên tay Lưu Quốc Diệu tràn ngập hai trang, Lục Hướng Noãn mới dừng lại.
Mà Lưu Quốc Diệu coi cuốn sổ như bảo bối để trong túi, luôn mang theo bên người, như vậy mỗi ngày có rảnh đều lấy ra xem.
Lục Hướng Noãn rút kim cho Hồ Ái Hương, trước khi rời đi đột nhiên nhớ tới một chuyện, quay đầu nói với Hồ Ái Hương:
“Chị dâu, dưa hấu chị cũng không thể ăn, đặc biệt là dưa hấu ngâm trước nước giếng mát lạnh càng không thể ăn.”
Ăn kiêng, kỵ hàn.
Lục Hướng Noãn đi rồi, gương mặt Hồ Ái Hương lập tức suy sụp, muốn hỏi cô ấy mùa hè thích làm gì nhất, đương nhiên là ôm nửa quả dưa hấu dùng thìa xúc ăn.
Hiện giờ vì một câu của Lục Hướng Noãn, trực tiếp cắt đứt yêu thích mùa hè của cô ấy, trong lòng Hồ Ái Hương rất khó chịu.
Nhưng mà nghĩ tới cơ thể mình, cuối cùng Hồ Ái Hương vẫn lựa chọn nghe lời.
Chẳng qua Hồ Ái Hương nhìn thấy dưa hấu vỏ xanh ruột đỏ trên bàn thì điên cuồng nuốt nước bọt, chuyện này khiến Lưu Quốc Diệu canh giữ bên cạnh đau lòng muốn chết.
Lưu Quốc Diệu cầm lấy thìa xúc một miếng đưa tới trước mặt Hồ Ái Hương: “Vợ à, ăn đi, một miếng không quan trọng.”
Hồ Ái Hương gian nan rời mắt đi, ngay sau đó nghiêm túc từ chối ý tốt của Lưu Quốc Diệu.
Hướng Noãn không cho cô ăn, vậy thì cô kiên quyết không chạm vào, vì đứa bé, cô nhịn.
Huống hồ cô chịu tội nhiều năm như vậy, còn không phải vì đợi ngày này sao?
Nghĩ như vậy, Hồ Ái Hương cảm thấy dưa hấu này không ăn cũng chẳng sao.
Lưu Quốc Diệu thấy thái độ kiên quyết của Hồ Ái Hương, bất đắc dĩ cũng không khuyên nữa, bởi vì anh ta biết, một khi vợ anh ta quyết định chuyện gì người khác sẽ không thay đổi được.
Cuối cùng Lưu Quốc Diệu chỉ có thể bất đắc dĩ ăn nửa quả dưa hấu còn lại trong nhà.
Ừm, thật ngọt.
Ăn nửa quả này bụng Lưu Quốc Diệu no căng, cơm trưa cũng không ăn nổi.
Lục Hướng Noãn rời khỏi nhà Hồ Ái Hương xong thì nhìn đồng hồ, rồi đến phòng thí nghiệm làm thí nghiệm, mãi đến khi bụng sôi ùng ục cô mới thu dọn đồ, chậm rãi về nhà.
Vì đề phòng ngộ nhỡ, ở phòng thí nghiệm Lục Hướng Noãn chưa bao giờ lấy đồ trong không gian ra, hay là ra vào không gian, chính là sợ xuất hiện một số chuyện cô không nắm giữ được.
Lục Hướng Noãn ăn một suất mì lạnh gà xé sợi, mì sợi trắng như tuyết kèm dầu đỏ rực, tương vừng, lại thêm gà xé sợi tươi mới, kèm thêm ít dưa leo thái sợi, cà rốt thái sợi, trứng gà, tôm bóc vỏ, ăn một miếng thật to, một chữ, sướng.
Lục Hướng Noãn ăn sạch suất mì lạnh gà thái sợi này xong, còn ăn một cái bánh sandwich trứng tôm bóc vỏ, kèm thêm một cốc nước có ga.
Trời nóng dễ dàng mệt, đặc biệt là ăn no xong thì càng muốn ngủ, Lục Hướng Noãn khóa trái cửa xong thì tiến vào không gian ngủ.
Chẳng qua lần này cô mơ thấy Hoắc Cảnh Xuyên, đợi cô tỉnh lại chỗ trái tim truyền đến đau đớn.
Anh đã xảy ra chuyện gì sao?
Lục Hướng Noãn vừa nghĩ tới khả năng này thì như măng mọc sau mưa, một phát không thể vãn hồi, trong lòng cô lập tức luống cuống.
Cùng lúc đó, Hoắc Cảnh Xuyên hao hết trăm ngàn cay đắng cuối cùng cũng tới nước M trải qua một tuần, cuối cùng cũng thăm dò được địa điểm giam giữ Vương Hoằng Xương.
Chẳng qua xung quanh canh phòng nghiêm ngặt, 24 giờ đều có người thay phiên canh gác ở cửa, anh căn bản không tìm được cơ hội đi vào, cho nên vẫn luôn ở trạng thái quan sát.
Chẳng qua thời gian dài, Hoắc Cảnh Xuyên càng nóng vội, không đơn giản vì hoàn thành nhiệm vụ, còn vì Lục Hướng Noãn ở nhà đợi anh.
Chẳng qua sốt ruột tới mấy anh cũng phải đợi, anh phải đưa Vương Hoằng Xương an toàn trở về, còn có cả anh nữa, cũng phải nguyên vẹn trở về.
Vì ném ý nghĩ lung tung rối loạn trong lòng đi, Lục Hướng Noãn vùi đầu vào phòng thí nghiệm.
Dưới kiên trì không ngừng nỗ lực của cô, cuối cùng hạng mục nghiên cứu của cô cũng có tiến triển.
Lục Hướng Noãn lợi dụng axit sunfuric để tinh chế rượu ngô từ hạt ngô, sau đó thu được nấm mốc thuần chủng mà cô cần.
Kế tiếp chính là bước quan trọng nhất, đó chính là kiểm nghiệm nấm mốc thuần chủng cô tinh luyện ra có thể sinh ra chất kháng sinh hay không.