Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 968 - Chương 968: Tin Dữ 1

Không xác định Chương 968: Tin dữ 1

Mà Trình Hiểu Yến thấy thế, nhanh chóng dùng gậy đập hạt dẻ.

Trên bầu trời lập tức có mưa hạt dẻ.

Cũng may Trình Hiểu Yến thông báo với hai bọn họ trước, nếu không Hồ Ái Hương và Lục Hướng Noãn sẽ bị đập u đầu.

Mãi đến khi Trình Hiểu Yến đập sạch hạt dẻ trên cây xong, cô ấy mới xuống khỏi cây khom lưng nhặt hạt dẻ cùng Hồ Ái Hương và Lục Hướng Noãn.

Vì tiết kiệm không gian, bọn họ đều lấy vỏ ngoài ra mới cho vào trong sọt.

Làm cả sáng mới lấy chưa được nửa, nhưng đây là ngày đầu tiên, cũng nên về nhà nấu cơm, nếu không chồng bọn họ huấn luyện xong về nhà, không tìm thấy được bọn họ lại đi tìm bọn họ.

Ba người không dám cõng nhiều, mỗi người cõng nửa sọt hạt dẻ chạy về nhà, phía trên sọt còn ít cỏ dại, như vậy không có ai phát hiện.

Trình Hiểu Yến ở nhà ngang, mà nhà Lục Hướng Noãn thì phơi đầy thảo dược, cho nên hạt dẻ chỉ có thể để ở nhà Hồ Ái Hương trước.

Trình Hiểu Yến đặt sọt xuống là chạy nhanh về nhà, bởi vì cô ấy chê dẫn theo Vương Ái Dân vướng bận, cho nên để đứa bé ở nhà cho lão nhị trông.

Hiện giờ lâu như vậy chưa ăn gì, có lẽ đã đói bụng.

Lục Hướng Noãn đặt sọt xuống cũng muốn về nhà, nhưng mà mới đi được hai bước đã bị Hồ Ái Hương giữ lại nhà ăn cơm.

Lục Hướng Noãn bất đắc dĩ, cuối cùng chui vào phòng bếp giúp Hồ Ái Hương nấu cơm.

Cơm vừa mới nấu xong Lưu Quốc Diệu đã đầy mặt bi thương trở lại, đôi mắt rõ ràng là đã khóc một trận, đỏ rực.

Chẳng qua khi thấy Lục Hướng Noãn cũng đang ở nhà mình, trên mặt Lưu Quốc Diệu xuất hiện chút kinh ngạc, cũng may anh ta phản ứng nhanh kịp thời che giấu, vẻ mặt khôi phục như thường.

Lục Hướng Noãn cũng không để trong lòng, nhưng mà Hồ Ái Hương ngủ chung chăn gối với anh ta nhiều năm như vậy chú ý tới, chẳng qua e ngại Lục Hướng Noãn ở ngay bên cạnh, cô ấy không mở miệng hỏi.

Nhưng mà Hồ Ái Hương đã hạ quyết tâm, lát nữa phải hỏi anh ta xem đã xảy ra chuyện gì.

Lưu Quốc Diệu rửa sạch tay rồi tới ăn cơm, chẳng qua hôm nay anh ta ăn không ngon miệng lắm, Hồ Ái Hương múc đầy bát mì sợi cho anh ta, anh ta ăn chưa đến một nửa.

Lưu Quốc Diệu nhìn Lục Hướng Noãn ngồi đối diện, rất nhiều lần há miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng nuốt vào bụng.

Anh ta nên nói thế nào đây?

Nói Hoắc Cảnh Xuyên thất bại trong nhiệm vụ lần này, bất hạnh bị kẻ địch phát hiện đấu súng qua đời ư?

Hay là khuyên Lục Hướng Noãn nén bi thương?

Chuyện này đều là một loại đả kích đối với Lục Hướng Noãn kết hôn chưa đến một năm.

Đừng nói là Lục Hướng Noãn làm vợ không tiếp nhận được, ngay cả anh ta ũng không tiếp nhận được.

Nghĩ tới đây, Lưu Quốc Diệu lại cảm thấy bi ai, sợ hai người ngồi cùng bàn phát hiện mình không thích hợp, dứt khoát đẩy bát đứng dậy, lấy cớ mình còn có việc vội vàng rời đi.

Chẳng qua khi quay lưng lại, nước mắt chảy ra ào ào.

Lục Hướng Noãn nhìn bóng dáng hoảng hốt rời đi của Lưu Quốc Diệu rơi vào trầm tư, cuối cùng vẫn là Hồ Ái Hương mở miệng kéo cô về hiện thực.

“Hướng Noãn, đừng để ý tới anh ấy, anh ấy thường xuyên như vậy, động một tí là như bị thần kinh. Chúng ta nhanh ăn cơm đi, lát nữa còn phải lên núi mà.”

Lục Hướng Noãn gật đầu, ngay sau đó bưng bát mì lên ăn mì, chẳng qua đột nhiên chỉ trong nháy mắt, mì trong bát giống như là sáp đối với cô.

Cô luôn có một loại dự cảm không tốt sắp xảy ra.

Lục Hướng Noãn sờ ngực, cố gắng khiến mình bình tĩnh trở lại, chẳng qua trái tim đập rất nhanh khiến cô cảm thấy hoảng hốt.

Lúc này cô rất bực bội, bực bội đến mức muốn tìm người đánh cho một trận, tuy cô cũng không biết vì sao lại bực bội.

Lục Hướng Noãn, Hồ Ái Hương, Trình Hiểu Yến ăn cơm xong cũng không rảnh lo nghỉ, cõng sọt đi lên núi.

Hôm nay bọn họ phải mang hết hạt dẻ trên mấy cây trở về.

Mà bên kia, Vương Chí Cường đang làm công tác tư tưởng cho Hứa Đạt Nhạc đột nhiên bị Lưu Quốc Diệu gọi đi.

Nhưng mà trước khi đi, Vương Chí Cường còn không quên dặn dò Hứa Đạt Nhạc, bảo anh ta không được đi đâu, ở yên nơi này đợi mình.

“Đóng cửa lại.”

Vương Chí Cường nghe thấy những lời này trong lòng thấp thỏm, sau đó vẫn nghe lời đóng cửa lại.

Lưu Quốc Diệu thở dài một hơi, sau khi liếc mắt nhìn Vương Chí Cường một cái, gian nan nói ra tin tức Hoắc Cảnh Xuyên đã qua đời.

Chẳng qua nói hết câu, Lưu Quốc Diệu chảy ra hai hàng lệ nóng.

 


Bình Luận (0)
Comment