Thập Niên 60 Nuôi Con Ở Đại Viện

Chương 95


Editor: Sweetie
Tươi cười trên mặt Thường Thanh Tùng cứng lại, ngay sau đó nhớ tới Liễu Tố Tố chưa gặp qua mình lần nào, không quen biết cũng là bình thường, cười cười giới thiệu∶ “Tố Tố, ta là cha con đây!”
“Cha?”
Liễu Tố Tố vẫn có chút không rõ, nhưng rất nhanh liền nhớ ra, người này hẳn là “người cha hy sinh vì chiến tranh” trong truyền thuyết của cô, sau này phát hiện ra ông ta vẫn còn sống, còn ở Thượng Hải làm quan - Thường Thanh Tùng.
Tuy Liễu Tố Tố không hiểu sao ông ta lại xuất hiện ở chỗ này, còn đột nhiên chạy tới tìm cô, nhưng không cần nghĩ cũng biết, khẳng định không phải là chuyện gì tốt.
Cô nhướng mày nói∶ “Tôi chỉ có một người cha, tên là Vu Đại Trụ, hiện tại còn đang ở quê đây, với lại trước đây ông ấy là đồ tể chuyên giết lợn, nhìn qua còn cao lớn hơn ông nhiều.”
Thường Thanh Tùng khẽ nhíu mày, cũng không biết có phải ảo giác hay không, ông ta cảm giác khi Liễu Tố Tố nói đến hai chữ “giết lợn” thì nhìn mình chằm chằm.
“Tố Tố, cha là cha ruột của con.” Không giống ông già giết lợn dưới quê đâu.
“Ông nói ông là cha ruột của tôi thì ông là cha ruột tôi thật hả? Tôi cũng có thể nói tôi là mẹ ruột ông đấy.

Cha ruột tôi đã sớm chết rồi, chẳng lẽ xác chết vùng dậy?” Liễu Tố Tố cười lạnh.
Thường Thanh Tùng suýt nữa bị những lời này làm cho tức chết, nhưng nhớ đến mục đích của mình chỉ có thể cố nén giận xuống: “Tố Tố, cha nói thật, chuyện phát sinh lúc trước là ngoài ý muốn…”
Nói xong câu này, ông ta kể lại chuyện mình đã “hy sinh” thế nào, còn cố ý nhắc đến tình hình của mình gần đây, đương nhiên, ông ta đã tỉnh lược bớt chuyện mình bị lãnh đạo giận chó đánh mèo, sung quân đến quân khu, chỉ nhấn mạnh cuộc sống hạnh phúc của mình ở Thượng Hải, làm quan, ở nhà lầu, đi đâu cũng được mọi người tôn trọng.
Tất nhiên là Thường Thanh Tùng cố ý nói như vậy.

Không ai không thích sống trong thành phố, đặc biệt là người giống Liễu Tố Tố, phải theo Liễu Thục Vinh cả đời sống ở nông thôn, khẳng định là vô cùng muốn đến thành phố lớn, ông ta chỉ cần bày cho Liễu Tố Tố xem cuộc sống hào nhoáng ở Thượng Hải, cô chắc chắn sẽ nghĩ cách chủ động tới hỏi thăm.
Nhưng Thường Thanh Tùng trăm triệu không ngờ tới, giây tiếp theo Liễu Tố Tố lại hỏi∶ “Ý của ông là, sở dĩ không tới tìm tôi và nương là vì không biết chúng tôi còn sống?”
“Đúng vậy.” Thường Thanh Tùng gật đầu.
“Vậy sau vụ thẩm tra chính trị lần trước thì sao, khi đó ông hẳn là biết chúng tôi vẫn còn sống đi? Tôi nhớ là cũng phải hơn nửa năm trước rồi đấy, sao tôi và nương đến một cuộc điện thoại cũng chưa nhận được?”
Thường Thanh Tùng không ngờ cô lại để ý đến điểm này, lập tức muốn mở miệng giải thích.

Liễu Tố Tố cười cười nhìn về phía ông ta, “Ông nói ông ở Thượng Hải làm quan, cuộc sống rất hạnh phúc, nhiều năm như vậy chắc cũng đã lấy vợ sinh con rồi nhỉ? Chắc ông có sự nghiệp, gia đình đều thuận lợi, sợ tôi và nương từ dưới quê lên nhận thân, cho nên mới không trở về gặp lấy một lần, ngay cả điện thoại cũng không gọi đúng không?”
Thường Thanh Tùng bị Liễu Tố Tố chọc thủng tâm tư: “...”
Ai mà biết con bé Liễu Tố Tố này lại không biết tốt xấu như vậy, mình đã cho bậc thang xuống rồi, kết quả là nó mặc kệ, còn nhắc mãi chuyện quá khứ không buông, quả nhiên là con gái Liễu Thục Vinh, tính tình giống bà ta y như đúc!
Dù có muốn giải thích, nhưng lời Liễu Tố Tố nói đúng là ý nghĩ thật sự của Thường Thanh Tùng, vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng ông ta chỉ có thể kéo kéo khóe miệng cứng đờ, nói∶
“Tố Tố, con hiểu lầm cha rồi, sau khi biết hai người vẫn còn sống, cha cũng muốn trở về thăm lắm, nhưng mà vì bận quá, thật sự không có thời gian.


Con xem hiện tại cha biết con ở đây, không phải lập tức tới tìm hay sao?”
Thường Thanh Tùng ỷ vào việc sáng nay Liễu Tố Tố không gặp mình ở nhà ăn, vẫn tiếp tục chơi bài tình cảm.
Liễu Tố Tố hoàn toàn không tin, mặc dù sáng nay không thấy rõ người hốt hoảng chạy đi là Thường Thanh Tùng, nhưng cô cũng biết ông ta đang nói phét.

Không có thời gian về thăm, chẳng lẽ đến thời gian gọi điện thoại cũng không có?
Cô cười châm chọc∶ “Vậy hiện tại ông đến đây làm gì?”
Thường Thanh Tùng cho rằng Liễu Tố Tố đã tin tưởng mình, trong lòng vui vẻ đáp∶ “Cha tới thăm con gái không là chuyện đương nhiên hay sao, còn cần nguyên nhân gì? Nhiều năm không gặp, cha rất nhớ con, nếu không thì như vậy đi, trưa mai cha mời con lên huyện thành ăn bữa cơm, chúng ta đi tiệm cơm được không?”
Quân khu bên này cách huyện thành tương đối gần, đi đường khoảng 3-40 phút là đến.

Mà tiệm cơm huyện thành lại rẻ, đến lúc đó tùy tiện gọi hai món, thêm đĩa thịt, lúc ăn lại nói mấy lời xoa dịu, còn sợ Liễu Tố Tố không nhận ông ta là cha sao?
Thường Thanh Tùng trong lòng tính toán xong xuôi, tuy nhiên lại nhận được câu trả lời∶ “Được thôi, nhưng mà cũng không cần đến tiệm cơm làm gì, ăn luôn ở nhà ông, thế nào?”
Thường Thanh Tùng sửng sốt.
“Mấy năm nay ông ở Thượng Hải bận rộn, mẹ kế tôi chưa từng gặp hẳn là chăm sóc ông rất vất vả đi? Vừa lúc tôi tới cửa chào hỏi quan tâm, ông thấy được không?” Liễu Tố Tố cười tủm tỉm nói.
“Không! Không được!”
Lần này Thường Thanh Tùng không hề nghĩ ngợi, phản đối theo bản năng.

Điều kiện bên nhà vợ vốn không tồi, Trâu Lệ lại là con gái duy nhất, được cưng chiều mà lớn lên, ngay cả nấu cơm cũng là sau khi kết hôn với ông ta mới học, nếu để vợ biết mình đã từng kết hôn, còn có một đứa con gái, để Liễu Tố Tố đến trước mặt gọi một tiếng “mẹ kế”, Trâu Lệ bảo đảm sẽ ly hôn với mình ngay và luôn!
Nhưng mà Liễu Tố Tố cũng là không thể từ bỏ, Thường Thanh Tùng chỉ có thể xấu hổ cười cười∶ “Mẹ k… Bác gái con gần đây cơ thể không thoải mái lắm, hay như vậy đi, chờ cha về bàn bạc với bà ấy, xem ngày nào tiện rồi lại đến tìm con được không?”
Liễu Tố Tố không nói gì nữa, như có như không gật đầu, nhìn Thường Thanh Tùng chật vật đi về.
Thật ra chỉ cần cô muốn, hiện tại có thể ép Thường Thanh Tùng một chữ cũng nói không nên lời, nhưng trước mắt cô không thể làm như vậy, bởi vì cô còn chưa biết ý của Liễu Thục Vinh thế nào.

Lúc biết chuyện Thường Thanh Tùng, cô định chờ đến năm sau về quê sẽ nói cho Liễu Thục Vinh biết, rốt cuộc đây không phải là việc nhỏ, hơn nữa Liễu Thục Vinh cũng đã tái giá, cô muốn suy xét đến cảm thụ của Vu Đại Trụ.

Nhưng nay đột nhiên đến quân khu khác công tác, tạm thời không thể quay về, Thường Thanh Tùng lại tìm tới tận cửa, nếu cô không chút lưu tình mắng Thường Thanh Tùng, lỡ đâu Liễu Thục Vinh không vui thì làm sao đây?
Vì thế đến sáng hôm sau, Liễu Tố Tố không cùng mọi người đến nhà ăn, chỉ nhờ Chung Nghệ giúp mình mua hai cái bánh bao, rồi vội vàng đến văn phòng mượn điện thoại gọi về quê.
Trong thôn chỉ có một cái điện thoại, còn để ở phòng làm việc thôn, đợi một lát Liễu Thục Vinh mới đến nghe.

Phí điện thoại đắt đỏ, Liễu Tố Tố cũng không hàn huyên, sau khi xác định chỉ có một mình Liễu Thục Vinh ở đó mới kể lại chuyện của Thường Thanh Tùng.
Con gái gọi điện về làm Liễu Thục Vinh rất vui, chỉ là sau khi nghe xong tươi cười trên mặt bà dần dần phai nhạt.
“… Nương?”
Liễu Thục Vinh “A” một tiếng∶ “Tố Tố, nương hỏi con, có phải con lo lắng nương vẫn có tình cảm với Thường Thanh Tùng nên mới nói chuyện khách khí như vậy không?”
Liễu Tố Tố ngập ngừng.

Tuy đúng là cô lo lắng việc này, nhưng ngữ khí ngày hôm qua của cô hoàn toàn không hề “khách khí” chút nào, Liễu Thục Vinh nói vậy, cô ít nhiều có thể đoán được thái độ của bà.
Quả nhiên, giây tiếp theo Liễu Thục Vinh nói∶ “Con đừng lo, ngược lại là nương có chút không yên tâm về con đấy, về sau thấy Thường Thanh Tùng thì cách xa chút, nương sợ ông ta ăn vạ con!”
Liễu Tố Tố phì cười.

Cô trăm triệu không ngờ Liễu Thục Vinh sau khi biết chuyện, không phẫn nộ cũng không hoài niệm tình cảm quá khứ, ngược lại lại lo lắng cho cô.
“Con đừng trách nương nghĩ nhiều, ông ta nói không có thời gian nên không trở về thăm chúng ta, tuyệt đối là lừa gạt con, giờ tìm con không chừng trong lòng có ý xấu gì đó...” Liễu Thục Vinh sợ Liễu Tố Tố không tin, lập tức giải thích.
Thật sự thì không phải Liễu Thục Vinh không tức giận, ban đầu nghe tin bà cũng rất kinh ngạc, nhưng trừ kinh ngạc cũng không còn gì nữa.

Bà cùng Thường Thanh Tùng kết hôn thông qua mai mối, không có tình cảm gì, giờ biết được Thường Thanh Tùng có vợ con mới thì cũng biết tên đàn ông này đã quên hai mẹ con bà, nói không chừng còn ở trong lòng mắng hai mẹ con bà cản trở tương lại của ông ta.

Một khi đã như vậy, bà còn có nhớ đến làm gì? Không để con gái mình bị khi dễ mới là quan trọng nhất.
“Nương cứ yên tâm, con đều biết mà.”
Biết được thái độ Liễu Thục Vinh, Liễu Tố Tố cũng nhẹ nhàng thở phào, nương đã không còn bất luận tình cảm gì, lần sau gặp mặt, nếu Thường Thanh Tùng còn dám dây dưa, cô không cần phải chần chờ nữa, bảo đảm mắng ông ta không phân biệt được đông tây nam bắc! Mà sau cuộc nói chuyện ngày hôm qua, có lẽ trong vòng mấy ngày tới Thường Thanh Tùng cũng không dám đến tìm đâu, vừa hay có hai ngày thanh nhàn.
Liễu Tố Tố ngắt điện thoại, chuẩn bị đi tìm đám người Chung Nghệ, mới ra tới cửa đã bị người gọi lại∶ “Cô là đồng chí Liễu đến từ quân khu Tây Nam phải không?”
Liễu Tố Tố quay đầu nhìn lại, thấy đối phương mặc quân trang, lập tức chào∶ “Chào ngài chính ủy.”
“Chào cô.” Từ chính ủy đã sớm biết Liễu Tố Tố là một nữ đồng chí trẻ tuổi, nhưng lúc nhìn thấy người thật vẫn kinh ngạc không thôi.
Lần trước đoàn trưởng Vương mở họp thì ông cũng đi, lúc đầu nghe đoàn trưởng Vương nói quân khu bọn họ có hệ thống tưới nước và hầm biogas có công dụng to lớn, Từ chính ủy còn không tin, nhưng khi đoàn trưởng Trương mang tư liệu vụ thu ra, giấy trắng mực đen ở trước mắt, cho dù không tin cũng phải tin.
Qua không bao lâu, sau khi đám người đoàn trưởng Vương về, Từ chính ủy liền nhận được điện thoại của Chung sư trưởng, nói đã cử Liễu Tố Tố dẫn người qua bên ông.
Từ chính ủy bất ngờ∶ “Đồng chí Liễu Tố Tố? Nữ đồng chí sao?”

“Lão Từ này, ông cũng không thể bởi vì người ta là nữ đồng chí mà khinh thường chứ, Tiểu Liễu ưu tú lắm, là sinh viên đại học đấy, những biện pháp này đều là cô ấy nghĩ ra!”
Từ chính ủy chấn kinh, nhưng có Chung sư trưởng đảm bảo, dù trong lòng kinh ngạc, trên mặt lại như không có gì.
“Tôi định gặp cô vào hôm qua, nhưng vừa qua năm mới, trong tay việc nhiều nên không có thời gian, hôm nay vừa định qua đã gặp được cô ở đây.” Từ chính ủy cười nói.
“Chính ủy khách khí rồi, đồng chí Lưu An sắp xếp rất ổn thỏa, chúng tôi đều đã thích ứng, không có gì lo lắng cả.” Liễu Tố Tố đáp.
“Vậy là tốt rồi, giờ cô muốn xuống ruộng sao? Tôi đi cùng cô, thuận tiện xem mọi người định thi công thế nào.”
Liễu Tố Tố cứ thế cùng Từ chính ủy đi, vừa đến nơi, Chung Nghệ liền đưa màn thầu cho cô∶ “Chị Tố Tố mau ăn đi.” Nói xong mới nhận ra còn một người nữa ở chỗ này.
Sống ở quân khu từ nhỏ đến lớn, Chung Nghệ không làm việc trong quân đội cũng biết người này chức vị không thấp, Liễu Tố Tố giới thiệu, cô ấy vội chào∶ “Chào ngài chính ủy.”
Từ chính ủy hiền hoà vẫy vẫy tay: “Mọi người cứ làm việc đi, tôi ở bên cạnh xem là được, đồng chí Liễu ăn sáng trước đi đã, đói bụng không làm việc được đâu.”
Liễu Tố Tố cũng thấy đói bụng, không khách khí bắt đầu ăn.

Sau khi ăn xong thì bắt đầu giải thích cho Từ chính ủy một số vấn đề về hầm biogas.
Hầm biogas tương đối đơn giản, chỉ có giai đọan chuẩn bị và sau khi xây dựng cần chú ý, cũng may tỉnh Nam nhiệt độ cao, không giống quân khu Tây Nam tới mùa đông đất bị đông cứng đến mức không thể thi công, hiện tại chỉ cần đo xong kích thước, chuẩn bị bản vẽ là có thể gọi người đến xây.
Song nhóm Liễu Tố Tố không thể ở bên này quá lâu, sau khi công việc đi vào quỹ đạo sẽ trở về, cho nên về việc sử dụng và cách thức hoạt động đều phải dạy cho người bên này, phòng ngừa về sau có vấn đề nhưng không biết cách giải quyết.

Từ chính ủy là lãnh đạo, khẳng định cũng muốn hiểu biết sâu hơn.
Nhóm Liễu Tố Tố bận rộn cả ngày hôm qua đã hấp dẫn không ít gia đình quân nhân chú ý, hôm nay thấy chính ủy tới thị sát thì càng tò mò.
Có người đến hỏi∶ “Chính ủy, quân khu chúng ta muốn xây công trình gì mới sao?”
Rốt cuộc lần trước đo kích thước là để xây sân huấn luyện thể dục cho quân đội, hiện tại đột nhiên dịch vị trí đến quân khu, còn ở gần nhà vệ sinh công cộng như vậy.
Từ chính ủy cười nói: “Đúng là công trình mới, hầm biogas giúp màu mỡ ruộng đất.”
Tuy không biết hầm biogas là cái gì, nhưng vừa nghe đến có thể làm ruộng màu mỡ họ liền hứng thú bừng bừng, hỏi đông hỏi tây.
Từ chính ủy mới tiếp xúc không lâu, cũng không biết quá rõ ràng, nhờ Liễu Tố Tố giải thích một lần: “Hầm biogas này lên men các phế phẩm như phân, rác thành bùn và bã sinh sinh học, có thể coi như phân bón giúp ruộng đất màu mỡ, hiệu quả tốt hơn so với sử dụng trực tiếp phân chưa ủ.”
Người trong quân khu trên cơ bản đều là người làm ruộng, nghe Liễu Tố Tố nói vậy thì không tin, chỉ là lúc này có Từ chính ủy ở đây, bọn họ cũng không nghi ngờ quá mức, nghĩ nghĩ rồi hỏi∶ “Vậy có cần mua phân hoá học nữa không?”
“Phân hóa học thì vẫn cần, nhưng liều lượng có thể giảm bớt đi nhiều.” Liễu Tố Tố không muốn lừa gạt, trực tiếp ăn ngay nói thật.
Có người động tâm, hỏi∶ “Xây một cái hầm này mất bao nhiêu tiền thế?”
Liễu Tố Tố nói một con số, sau khi người nọ nghe xong, tươi cười trên mặt liền nhạt dần, tùy ý hàn huyên vài câu liền xoay người đi về, ý tứ không định tìm hiểu thêm.
Thật ra chuyện này cũng bình thường, dù sao đây cũng là lần đầu tiên họ nghe đến cái này, giống lần đầu tiên quân khu Tây Nam lắp đặt hệ thống tưới nước vậy, đối mặt với chuyện mạo hiểm, lo lắng là đương nhiên.
Tuy nhiên tình huống hiện tại khó hơn một chút, trước còn có ruộng ngô nhà Liễu Tố Tố làm ví dụ minh họa, lại nhờ đám người đoàn trưởng Trương mạnh mẽ vận động, mọi người mới quyết định lựa chọn thử xem sao.

Nay không chỉ có không ví dụ, Liễu Tố Tố còn là người từ quân khu khác tới, làm sao dám họ dễ dàng tin tưởng đây?
Nếu là miễn phí còn tốt, không tiêu tiền làm gì cũng dễ, nhưng một khi mất tiền, nếu không chắc chắn thu được lợi, chẳng ai có hứng thú làm.
Nhìn mọi người đều rời đi, Từ chính ủy muốn khuyên thêm, quay đầu lại thì phát hiện Liễu Tố Tố không nóng nảy chút nào.

“Tiểu Liễu cô không sốt ruột sao?” Từ chính ủy hỏi.
Ngày hôm qua Lưu An còn nói Liễu Tố Tố muốn mở rộng hầm biogas ra toàn quân khu, lúc ấy ông và Lưu An đều cảm thấy khả năng thành công tương đối thấp, hiện tại xem ra quả nhiên là vậy.
Liễu Tố Tố cười cười∶ “Tôi không sốt ruột lắm, mọi người không đồng ý là vì chưa biết tác dụng to lớn của hầm biogas, chỉ cần để họ biết là được rồi.”
Từ chính ủy cho rằng cô muốn mở họp, bày số liệu cho mọi người xem.

Đây đúng là một biện pháp, nhưng hiệu quả sẽ không quá cao.

Nguyên nhân rất đơn giản, một bộ phận người trong quân khu có tư tưởng tương đối bảo thủ, đặc biệt là những người già, không tin những gì viết trên giấy, họ tin vào những gì mình tai nghe mắt thấy hơn.
Từ chính ủy không nói thẳng ra nhưng Liễu Tố Tố đã hiểu ý ông, không nói thêm mà cười cười∶ “Như vậy đi chính ủy, ngài xem khi nào rảnh, triệu tập mọi người mở hội nghị, đến lúc đó tôi thử lại xem sao, nếu vẫn không được thì thôi vậy.”
Mở hội nghị đương nhiên là không thành vấn đề, Từ chính ủy gật đầu đồng ý.
Việc này Từ chính ủy hoàn toàn có thể giao cho cấp dưới làm, không cần tự mình đi, nhưng bởi vì thật sự quá tò mò Liễu Tố Tố còn có biện pháp gì, tới chiều hôm sau ông cũng cùng mọi người đến chỗ mở hội nghị.
Lần này Liễu Tố Tố chọn mở hội nghị ở bãi đất trống trước văn phòng.

Quân khu bên này không khác gì quân khu Tây Nam, trừ Bộ gia đình thì văn phòng sư trưởng, văn phòng chính ủy và văn phòng các bộ khác đều nằm trong một toà nhà.

Toà văn phòng không cao, chỉ có ba tầng nhưng lại có kiến trúc đồ sộ nhất quân khu.
Thời điểm Liễu Tố Tố chọn nơi này, Từ chính ủy không hiểu vì sao, còn cho rằng cô muốn tổ chức trước toà nhà văn phòng cho tiện.

Ông không nghĩ nhiều mà đồng ý ngay, rốt cuộc tuy có liên quan đến cơ mật quân đội nhưng dưới lầu đều có lính gác, chỉ cần không cho người tùy ý ra vào toà nhà là được, mở hội nghị ở bãi đất trống hoàn toàn không thành vấn đề.
Mặc dù biết khả năng thành công của hội nghị lần này không cao nhưng Từ chính ủy vẫn dặn Lưu An và các đồng chí trong văn phòng đến trợ giúp kêu gọi các gia đình đến tham gia.
Hiện tại vẫn đang là thời gian ăn tết, các gia đình quân nhân không có việc gì làm, chúc tết xong cũng nhàn rỗi, nghe mở hội nghị thì cầm hạt dưa và ghế đến xem giết thời gian.
Vốn còn tưởng là có chuyện gì lớn lắm, đến nơi mới thấy Liễu Tố Tố và mấy người Chung Nghệ đứng trên sân khấu.
“Này, mấy đồng chí trên kia hình như là người mới đúng không, tôi chưa gặp lần nào.”
“Là người mới đấy, nghe nói là từ quân khu Tây Nam tới.”
“Vậy sao lại tới chỗ chúng ta?”
“Cô còn chưa biết sao? Hình như là Từ chính ủy mời đến, giúp xây hầm biogas gì đó, hôm trước tôi có nghe nói qua, cái hầm này chưa nói đến có dùng được hay không nhưng mà đắt lắm, dù sao thì tôi cũng không tin.”
Không ít người ngày đó nghe Liễu Tố Tố giới thiệu đều có thái độ này, Lưu An đứng bên dưới vừa nghe liền cảm thấy không ổn, mọi người đều nói là không muốn xây, chắc đồng chí Liễu phải tốn công vô ích rồi đây.
Đương lúc Lưu An lo lắng không thôi, lúc ngẩng đầu lên liền thấy Liễu Tố Tố mang từ trong văn phòng ra một cái...
Điện thoại?.

Bình Luận (0)
Comment