Chương 103: Tới nhà Mạnh Sĩ Huyên (4)
Chương 103: Tới nhà Mạnh Sĩ Huyên (4)Chương 103: Tới nhà Mạnh Sĩ Huyên (4)
Nhà bé ở trong hẻm Đông Hồ, trước kia ở trong hẻm còn có một nhà vệ sinh, hiện giờ không còn, đều là phải đi nhà vệ sinh ở bên ngoài, thật sự không chút thuận tiện nào, nhưng nhà ở đây lại không giống, tùy thời là có thể đi được!
Manh Sĩ Huyên thấy dáng vẻ tò mò của bé liền nói: "Mình dẫn cậu đi nhà vệ sinh được không?”
Ô Đào: "Được!"
Vì thế Mạnh Sĩ Huyên liền dẫn Ô Đào đi qua đó, Ô Đào khi qua tới mới nhận ra bên trong đặc biệt sạch sẽ, nghe nói là đúng giờ sẽ có người quét dọn.
Ô Đào: "So với nhà của mình còn sạch sẽ hơn, nơi này mùa đông chắc chắn sẽ không bị lạnh mông."
Ô Đào sợ nhất chính là vào mùa đông mà đi nhà vệ sinh, đang tiểu có gió thổi qua, mông bị đông lạnh đến đau đớn.
Mạnh Sĩ Huyên: “Dĩ nhiên là không lạnh, còn ấm áp, trong có máy sưởi mài"
Ô Đào mở to hai mắt: "Máy sưởi?" Mạnh Sĩ Huyên liền chỉ tay cho Ô Đào xem: "Nhìn, đây là máy sưởi, cậu có thể sờ thử."
Ô Đào liền nhìn đến một loạt gang phiến, bé thử đưa tay sang, phát hiện nó nóng hầm hập.
Mạnh Sĩ Huyên: "Cái này được đốt đồng thời trong phòng nồi hơi của đơn vị, nước ấm từ đó mà tới đây, làm cho máy sưởi này ấm lên, không cần chúng ta đốt lửa."
Ô Đào không cách nào lý giải: "Vậy các cậu không dùng bếp lò sao?"
Mạnh Sĩ Huyên cười rộ lên: "Dĩ nhiên là dùng, nhưng chỉ dùng để nấu cơm. Có điều, cha mẹ mình bận rộn, nên ở đơn vị ăn cơm, mình cũng ăn ở nhà ăn trong khu, nhà của mình liên thiếu bếp lò."
Ô Đào đúng là được mở mang tầm mắt, nghĩ thâm không trách được Mạnh Sĩ Huyên chê trong phòng học có mùi, cậu ấy còn nói trong phòng học có mùi lò than bởi vì để sưởi ấm, hóa ra là trong nhà cậu ấy không có mùi khói bếp, nhưng vẫn ấm áp.
Hai bên hành lang đều là cửa, suốt một hàng, Mạnh Sĩ Huyên dẫn Ô Đào vào một phòng trong số đó, cửa vừa mở ra, mẹ Mạnh Sĩ Huyên liền nhiệt tình chào đón Ô Đào.
Mẹ Mạnh Sĩ Huyên chỉ mặc một chiếc áo lông dệt màu vàng châm, tóc ngắn, vẻ mặt hiền lành, nhìn thấy Ô Đào, nhiệt tình mà bảo Ô Đào ngồi xuống ghế.
Ô Đào có chút câu nệ, vội vàng nói: "Con chào dì."
Thật ra bé cũng không phải là một đứa trẻ thích nói chuyện, đặc biệt là ở nơi có hoàn cảnh sống hoàn toàn xa lạ với bé, nhưng nhìn bộ phim phóng sự kia, bé biết cần phải lễ phép, cần phải nói chuyện ngọt ngào một chút, cho dù không hiểu, cũng phải cố gắng mà làm cho tốt.
Mẹ Mạnh Sĩ Huyên cười nói: "Mau đến ngồi đi, con trước cùng chơi với sĩ huyện một lát, lập tức sẽ có cơm ăn ngay."
Sau khi bước vào bé mới phát hiện, trong phòng còn ấm áp hơn, so với nhà vệ sinh bên ngoài còn ấm áp hơn, nơi đây cùng với bên ngoài như hai thế giới khác biệt.
Mẹ Mạnh Sĩ Huyên pha nước cam, Ô Đào cùng Mạnh Sĩ Huyên mỗi người một ly, vừa uống vừa nói chuyện.
Ô Đào để ý, nhà của Mạnh Sĩ Huyên thiết kế theo kiểu trải dài, một hàng rất dài, ở giữa còn có mành ngăn cách, bên ngoài là nơi để nấu ăn, còn có kệ để bàn dựa đầu gỗ sô pha, trên sô pha có mấy cái đệm hình tiên hạc, kéo tấm mành ra, bên trong là một cái giường lớn, cùng với bàn ghế học tập của Mạnh Sĩ Huyên.
Phía nam có một cái cửa sổ lớn, ánh mặt trời lúc này đang chiếu vào, trong phòng liền trở nên ấm áp hơn.
Hai người bọn họ uống nước cam, Mạnh Sĩ Huyên dẫn Ô Đào đi xem kệ sách của cậu ấy, còn xem những món đồ chơi của cậu ấy, ngoài ra còn dẫn bé nằm trên giường xem búp bê Tây Dương.
Ô Đào rất kinh ngạc: "Vì cái gì mà nó có thể nhắm mắt lại vậy?"
Mạnh Sĩ Huyên: "Mình không biết, đây là đồ ở nước ngoài, cậu xem, tóc của nó là màu vàng, người nước ngoài thì mới như vậy."
Ô Đào càng thêm tò mò, nhịn không được đùa nghịch một phen.
Đùa nghịch như vậy, bé thậm chí còn nghĩ, Diệp Uẩn niên nói những câu nước ngoài kia, không biết anh có hiểu biết gì về búp bê Tây Dương không.
Mạnh Sĩ Huyên lại lấy từ trên kệ sách một hộp khắc gỗ và một cái hộp khác đưa cho Ô Đào xem: "Cái hộp gỗ khắc này là bạn của cha mình tặng, còn cái hộp này là họ hàng của mình đưa, cậu nhìn xem, so với cái hộp chúng ta dùng thường ngày không giống nhau."
Ô Đào tò mò nhìn cái hộp kia, ngày thường bé nhìn thấy toàn là những hộp làm từ sắt, rất nhỏ rất nhỉ, bên trong còn chứa bảng cửu chương, đại khái có thể để bảy tám cây bút chì, chính là cái này không giống như vậy, cái này rất to, còn được làm từ plastic mềm, sờ lên rất thoải mái, hơn nữa trên mặt còn có hình thù xinh đẹp.
Sau khi mở ra, bên trong có phân cách, nơi để cục tẩy, nơi để bút chì, còn có thể để nhiều đồ vật khác, còn phân tầng nữal
Ô Đào kinh ngạc cảm thán không thôi: "Trường học của chúng ta có cửa hàng văn phòng phẩm nhưng không có bán loại hộp như này."