[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 225 - Chương 225: Khôi Phục Kỳ Thi Đại Học (3)

Chương 225: Khôi phục kỳ thi đại học (3) Chương 225: Khôi phục kỳ thi đại học (3)Chương 225: Khôi phục kỳ thi đại học (3)

Ô Đào cười, cô nói rất khẳng định: "Mẹ, mẹ cứ an tâm đi, con gái của mẹ chắc chắn sẽ gặp được một thời đại tốt, một thời đại có thể dựa vào sự cố gắng của mình để khai sáng tất cả, chúng con cũng sẽ cố gắng trở nên nổi bật để mẹ được sống một cuộc sống tốt."

Thật ra tin tức khôi phục kỳ thi đại học đã nổ tung ở Bắc Kinh.

Các bạn bè cùng lớp trước kia chưa từng liên lạc nhau đều lần lượt tìm tới, mọi người bàn bạc về việc sắp danh tham gia thi đại học, một vài bạn học ngày xưa như Lưu Hồng Ngọc Lý Kính Nguyên cũng lần lượt tìm tới, mọi người còn gặp gỡ một buổi đơn giản.

Họ đều là người thường lui tới nên quen thuộc, cùng học tiểu học, lại cùng nhau vào trung học, ban đầu sau khi tốt nghiệp trung học, mọi người có công tác của riêng mình, đều có cơ hội khác nhau, nhưng bây giờ mọi người lại tập trung cùng một chỗ.

Bây giờ Lý Kính Nguyên đã đi làm, anh ta làm công nhân ở nhà máy hóa chất, anh ta nói không muốn làm công nhân cả đời nên phải tham gia kỳ thi đại học. Hiện giờ Lưu Hồng Ngọc làm nữ công nhân ở xã bọn họ, trong nhà bắt đầu ép cô ấy mau chóng kết hôn, cô ấy không muốn gấp gáp như vậy, cô ấy cũng muốn đi thi đại học. Còn Mạnh Sĩ Huyên và Ô Đào thì càng đã có ý định này từ lâu.

Mọi người nhốn nháo nói chuyện, Lý Kính Nguyên nhìn Ô Đào nói: "Ô Đào, chúng ta đều là bạn học, nên giúp đỡ cho nhau, sau này có vấn đề gì thì chúng mình còn phải nhờ cậu chỉ bảo thêm."

Ô Đào cười nói: "Đó là tất nhiên, có vấn đề gì thì chúng ta cùng nhau bàn bạc giải quyết. Đúng rồi, bạn học của chúng ta còn có ai cũng muốn tham gia thi đại học không?"

Lưu Hồng Ngọc: "Đã tốt nghiệp hơn một năm, mọi người phần lớn đều đi làm rồi, không ai biết chuyện của ai, chỉ có mấy người chúng †a giữ quan hệ tốt là được rồi."

Lý Kính Nguyên đột nhiên nhớ tới: "Vương Bồi Hâm đâu? Chẳng phải trước kia các cậu thường xuyên học với nhau à?”

Cậu ta còn nhớ lúc còn rất nhỏ, Mạnh Sĩ Huyền, Ô Đào, Lưu Hồng Ngọc còn có Vương Bồi Hâm, đây là bốn người tổ học tập.

Mạnh Sĩ Huyên: "Quên đi, Vương Bồi Hâm đi đầu quân nên chắc chắn sẽ không tham gia thi đại học, người ta có tiền đồ tốt mà." Cô ấy nói lời này rất quái lạ, Lý Kính Nguyên và Lưu Hồng Ngọc không biết rõ tình huống trong đó, liếc nhau một cái, nhưng họ không nói gì.

Ô Đào: "Được rồi, vậy chúng ta cùng cổ vũ ủng hộ lẫn nhau, bình thường chúng ta nói chuyện nhiều hơn, khích lệ lẫn nhau, có tin tức gì cũng bảo cho nhau biết!"

Tất nhiên mọi người đều đồng ý.

Mấy người tản đi, ai về nhà người nấy, tất nhiên Mạnh Sĩ Huyên đi chung với Ô Đào, không ngờ rằng Lưu Hồng Ngọc cũng lại gần nói muốn đi cùng. Trước kia Mạnh Sĩ Huyên không thích Lưu Hồng Ngọc, có đôi khi cô ấy biểu hiện rất rõ ràng, nhưng mà vật đổi sao dời, bản thân cô ấy cũng trải qua nhiều chuyện nên khách khí với Lưu Hồng Ngọc hơn rất nhiều, lập tức cười nói: "Nếu không mình ăn một bữa cơm với nhau nhỉ?"

Tất cả mọi người đều rất vui mừng với đề nghị này của cô ấy, đúng lúc gần đó có một tiệm canh thịt dê, thế là họ lập tức đi qua đấy ăn canh thịt dê.

Trời đã lạnh, trên nồi canh thịt dê ấm áp bổ dưỡng có miếng rau thơm xanh biếc, nhìn thế nào cũng rất ngon miệng, mọi người đều rất có hứng thú. Đang ăn cơm, vui mừng hớn hở, Lưu Hồng Ngọc nói: "Bình thường Lý Kính Nguyên không liên hệ với mình, lần này đột nhiên đến tìm mình rồi bảo mình đi tìm Ô Đào với cậu ấy, nói là cùng nhau học tập."

Cô ấy nói xong lập tức nhìn về phía Ô Đào.

Ô Đào hiểu ngay.

Thật ra có gì không hiểu, trước kia khi còn đi học, cô học tốt nhất, cô cũng luôn rất cố gắng, bạn học trước kia nghe nói cô thi đại học thì tất nhiên đều có chút tâm tư, muốn đến để mình giúp đỡ.

Lý Kính Nguyên có tư tâm này, Lưu Hồng Ngọc cũng có, nhưng mà cô cảm thấy không có qì.

Người ta có vấn đề muốn hỏi, dưới tình huống không ảnh hưởng đến mình, cô cũng đồng ý giúp đỡ.

Cho nên cô chỉ cười nói: 'Chắc chắn cậu ấy cũng mong có thể thi đậu, lúc này tất cả mọi người đều đang cố gắng, cùng nhau học tập cùng nhau tiến bộ cũng tốt."

Lưu Hồng Ngọc nghe lời này, ngược lại có phần xấu hổ: "Cậu nói đúng, Ô Đào, từ nhỏ cậu đã là người tốt, đến giờ vẫn nhiệt tình như vậy."

Sau khi ăn cơm xong, Lưu Hồng Ngọc vội vàng về nhà, cô ấy đi ra một chuyến cũng không dễ dàng, hình như còn phải về nhà nấu cơm gì đó.

Mạnh Sĩ Huyên kéo tay Ô Đào: "Mình đã nhìn ra, bọn họ đều muốn chiếm món hời từ cậu."

Ô Đào: "Dù sao không ảnh hưởng đến mình, nếu như mình có thể để họ chiếm, vậy thì cứ để họ chiếm đi."

Mạnh Sĩ Huyên thở dài: "Chắc sau này hai vị này sẽ thường xuyên tìm cậu hỏi bài."
Bình Luận (0)
Comment