[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 281 - Chuong 281: Manh Sthuyen Ket Hon (2)

Chuong 281: Manh STHuyen ket hon (2) Chuong 281: Manh STHuyen ket hon (2)Chuong 281: Manh STHuyen ket hon (2)

Vì vậy lân này ba Mạnh Sĩ Huyên đã lén lút đến tham gia hôn lễ, hôm đó không dễ dàng gì mới tìm được thời gian rảnh, rồi móc trong túi ra một cái hồng bao: "Sĩ Huyên, đây là một trăm tệ, ba từ từ tích được một chút tiên riêng, con nhanh cầm đi."

Mạnh Sĩ Huyên nhìn thấy thì mỉm cười: "Ba, không cần đâu, ba cứ giữ lại để mua vài cân thịt bồi bổ cho em trai đi, nếu không lát nữa dì lại làm ầm lên thì con cũng gánh không nỗi."

Một trăm tệ thì cô cũng không thiếu.

Ba của Mạnh Sĩ Huyên cảm thấy có chút mất mặt, ngượng ngùng ngay ở đó, nên một lúc lâu cũng không biết nên nói như thế nào.

Vào ngày cưới, Vương Bồi Hâm cũng đến dự và tặng cho Mạnh Sĩ Huyên một món quà, anh ấy đã uống rất nhiều trong lễ cưới.

Sau khi uống xong lại còn chạy đi tìm Ô Đào gào khóc thảm thiết: "Đột nhiên bây giờ mình đã hiểu rồi."

Ô Đào: "Cậu hiểu cái gì?"

Vương Bồi Hâm: "Lúc mẹ cô ấy qua đời, cô ấy đã dọn ra khỏi Đại viện Địa An Môn, nên mình cũng hết hy vọng với cô ấy."

Ô Đào im lặng khá lâu rồi ngồi nhớ về chuyện đã qua.

Vương Bồi Hâm cũng đã từng tham gia vào nhóm học nhỏ của bọn họ, Mạnh Sĩ Huyên nói là phải thu phiếu cơm của Vương Bồi Hâm để cùng chỉ trả với mọi người nhưng lúc đó Vương Bồi Hâm không chịu.

Tất cả những vui đùa tranh cải thời còn đi học khi nhìn lại rất đẹp đế, nhưng tiếc là nó đã qua rồi.

Sau hôn lễ của Mạnh Sĩ Huyên và Thanh Đồng thì coi như chuyện đại sự trong lòng của Ninh Diệu Hương cũng đã xong.

Mạnh Sĩ Huyên và Thanh Đồng vào sống trong khu Tứ hợp viện mới, nhưng Ninh Diệu Hương lại không muốn vào sống cùng bọn họ, bà ấy nói đã sống quen trong Đại tạp viện rồi hơn nữa họ thích ở đó, bà không muốn làm phiền hai người.

Mạnh Sĩ Huyên thấy vậy cũng không có ý kiến gì, nhưng vẫn để dành một gian phòng cho bà trong ngôi nhà mới, như vậy thì bà ấy có thể đến ở bất cứ lúc nào và cũng không có vấn đề gì cả.

Vốn dĩ Mạnh Sĩ Huyên sống nội trú ở trường nhưng vì người ta muốn dính lấy Thanh Đồng cả ngày nên không muốn ở đó nữa. Có lần Ô Đào ghé qua thăm họ, nhìn thấy dáng vẻ đó của cô ấy quả thật chẳng muốn nhìn chút nào, nên sau này cố gắng hết sức ít đến làm phiền bọn họ.

Cô cũng biết là vợ chông mới cưới thì đều thân thiết như vậy.

Dạo gần đây ngoại trừ bận rộn công việc ở trong phòng thí nghiệm và phát triển vận hành thử công ty Tam Hiệp, thì cô còn dành thời gian đến phòng tư liệu của thư viện để tham khảo rất nhiều các tư liệu của nước ngoài, cũng viết thư hỏi Hà Tích Thanh thì cuối cùng phát hiện ra một thứ rất tiên tiến.

Nó được gọi là hệ thống điều khiển phân tán DCS.

Hệ thống điều khiển phân tán DCS có thể chọn dùng để kiểm soát và giám sát toàn bộ thông số kỹ thuật sản suất lắp ráp.

Khái niệm về hệ thống này đã được nước ngoài đề xuất mười năm trước, chủ yếu là ứng dụng trong lĩnh vực công nghiệp hóa chất, nhưng vì trong nước vẫn còn lạc hậu nên rất ít người biết về nó.

Sau khi nghiên cứu tỉ mỉ về hệ thống này thì Ô Đào mới biết hệ thống này cực kỳ quy mô và giá thành đắt đỏ.

Hơn nữa một khi đưa hệ thống này vào sử dụng thì phải thay đổi toàn bộ ý tưởng

Và cách quản lý của nhà máy từ đầu đến cuối. Sự thay đổi này quá lớn và hiện giờ không phải mà điều Lạc Tái Lâu và nhà máy của bọn họ có thể đảm đương được.

Nhưng cô lại cảm thấy có một vài ý tưởng ở trong này có thể học hỏi được, cắt bỏ một số nội dung nòng cốt rồi tham khảo và lập trình một chương trình đơn giản dễ sử dụng cho nhà máy, như vậy thì có thể tiết kiệm giúp họ được rất nhiêu nhiệm vụ tính toán.

Ô Đào nghiên cứu lại một lượt nữa và đã có một nguyên mẫu đại khái trong đầu nên cô đi tìm Lạc Tái Lâu.

Sau khi nghe xong thì đôi mắt của Lạc Tái Lâu sáng lên: "Em có thể viết được chương trình này đúng không?"

Ô Đào: "Dĩ nhiên em có thể viết nhưng phải tốn một chút thời gian và cần phải càng hiểu sâu hơn về quá trình phân tích kiểm soát của các anh."

Ngay lúc này Lạc Tái Lâu có chút kích động rồi đưa Ô Đào đến gặp quản đốc, hai bên trao đổi một lúc, và sau khi quản đốc nghe được dòng suy nghĩ của Ô Đào thì vỗ bàn khen ngợi: "Đồng chí Giang, cô xem mua giúp chúng tôi vài cái máy tính rồi viết xong chương trình này, dạy chúng tôi cách sử dụng, nếu như việc này thành thì đây cũng có thể xem là một công lao rồi, những chuyện như giá cả và còn về chỉ phí của cô thì chúng ta có thể thương lượng."

Ô Đào không quan tâm về việc báo đáp bằng tiền bạc, cô chỉ cảm thấy đây là một việc rất tốt để thực hiện, cũng xem như là khám phá phát triển tin học cho các nhà máy trong nước, đó cũng là một việc có ý nghĩa với cô.
Bình Luận (0)
Comment