Chương 347: Siêu xe (4)
Chương 347: Siêu xe (4)Chương 347: Siêu xe (4)
Ngay trong khi đang ăn uống linh đình, cô bắt đầu căn nhắc, không biết mẹ và anh trai sẽ có phản ứng như thế nào, chắc là cũng có chút khinh thường, khẳng định là sẽ chướng mắt Diệp Uẩn Niên, nhưng mà cũng may cô lớn tuổi rồi, loại chuyện này cũng không cần quá để ý ý kiến trong nhà, trong nhà nhìn thấy ý định của mình kiên định, đương nhiên cũng sẽ không nói cái gì.
Thậm chí cô còn nghĩ tới cha mẹ Diệp Uẩn Niên.
Vương Á Tương nói ba của Diệp Uẩn Niên có nhắc đến, cô sẽ lưu ý, quả nhiên là chức vị rất cao, rất nhiều người hết cả đời này cũng không thể vượt qua chức vị đó.
Tính toán như vậy, nếu như Diệp Uẩn Niên không ra nước ngoài, dựa vào trong nhà thì thật ra cũng có thể có một tiền đồ rất tốt.
Nhưng mà cũng may, anh cũng không dựa hết vào người nhà, anh có một phần sự nghiệp của mình, nếu như bọn họ ở bên nhau, cũng không cần dựa vào ai, cũng có thể sống một cuộc sống thật là tốt.
Cô cũng tin tưởng, nếu như lúc này mẹ của Diệp Uẩn Niên còn cố ý gây trở ngại, Diệp Uẩn Niên cũng sẽ giải quyết vấn đề, như vậy cũng đã đủ rồi.
Bữa tiệc gần đến hồi kết thúc, Trần Thông cũng bắt đầu gọi điện thoại cho thư ký, làm đơn vị phái xe tới đón, sau đó chăm sóc tốt cho những phóng viên này, tặng quà, còn phải đưa về nhà, dù sao làm người ta vui vẻ thì thời điểm mấu chốt đưa tin cũng có thể nói vài câu lời hay, so với tiêu bao nhiêu tiền quảng cáo còn được việc hơn.
Xí nghiệp làm lớn, người có tiền, nhưng thật ra lá gan càng nhỏ, cũng không có khí phách hăng hái, ngược lại càng thêm cẩn thận.
Ô Đào nhìn thử thời gian, thật ra cũng vẫn còn sớm, mới có 7 giờ tối, lập tức gọi điện thoại cho Diệp Uẩn Niên, hỏi hỏi, biết Diệp Uẩn Niên đã tới rồi, liền ở bên cạnh chờ.
Cô lập tức đứng dậy chào tạm biệt, chỉ nói đối tượng của mình tới rồi.
Mọi người vừa nghe, tất cả đều tò mò, cũng có người mượn cớ đi theo đi ra ngoài, nói là tiễn cô, thật ra vẫn là muốn nhìn thử xem.
Lúc này mọi người liền nhìn thấy có một chiếc xe dừng ở bên cạnh, vừa mới bắt đầu mọi người còn không nhìn thấy rõ, sau đó có người thấy được: "Đó không phải là Bentley sao, đó là mẫu xe gì vậy, tổng giám đốc Trần, đây là xe của đơn vị các anh sao?"
Nhất thời đôi mắt mọi người đều sáng lên, có người hiểu biết nói: "Đây là Bentley lịch sự tao nhã 728! Đây rốt cuộc là bao nhiêu tiên chứ!"
Ô Đào nhìn thoáng qua, nhưng thật ra không nghĩ nhiều, ngày hôm qua Diệp Uẩn Niên lái xe gì cô nhớ rõ, bình thường không có gì lạ, khẳng định không kém, nhưng muốn nói thật tốt cũng không đến mức đó, cô theo bản năng cảm thấy khẳng định không phải là anh.
Liền có người bắt đầu trừng mắt: "Cái này đến một ngàn lận đó, như thế nào cũng đến một ngàn vạn!"
Ai biết lúc này cửa xe lại được mở ra, cửa bên khoang điều khiển cũng mở ra.
Quần tây đen bọc lấy đôi chân thon dài có lực lộ ra đường cong, giày da bóng loáng ưu nhã đạp lên trên mặt đất, lúc sau, mọi người liền thấy được người đi ra từ trong xe kia.
Đi xuống từ một siêu xe giá trị hơn một ngàn vạn kia, anh đứng lên một thân tây trang cắt may khéo léo xa hoa, trong tay ôm một bó hoa hồng, cả người cao dài thẳng tắp, làn da trắng mịn đã bị tây trang sang quý màu đen mạ lên một tầng ánh sáng, trong tay lại ôm một đóa hoa hồng đỏ mà càng thêm vài phần tuyệt diễm.
Mọi người chưa từng gặp qua người như vậy, huống chi là siêu xe sang quý như vậy, trong lúc nhất thời đều nhìn đến không chớp mắt.
Cuối cùng lúc này Ô Đào mới phát hiện, thế mà lại là Diệp Uẩn Niên.
Trong nháy mắt này, trên mặt cô nóng rát, xấu hổ đến không có chỗ dung thân.
Rốt cuộc anh đang làm cái gì vậy, chỉ là bảo anh anh tới đón mình thôi mà, anh chỉ cần lộ diện một chút, cô lại đến tuyên bố là được rồi!
Kết quả khoe khoang như vậy, quả thật là khoe giàu, cái này cũng quá ————
Ô Đào quay mặt qua chỗ khác, không đành lòng nhìn qua, thậm chí cô cảm thấy mình đã không còn mặt mũi gặp người nữa rồi.
Cô gần như là muốn xoay người chạy trốn, muốn làm bộ như mình không quen biết anh!
Nhưng mà Diệp Uẩn Niên đã thẳng tắp về phía cô, nhiều người như vậy, toàn bộ ánh mắt của mọi người đều đang dừng ở trên người cô, lúc sau lại đảo qua đảo lại giữa cô cùng Diệp Uẩn Niên.
Ngay cả Trần Thông cũng đều ngốc luôn rồi: "Ô Đào, đây, vị này chính là?"
Ô Đào không muốn nói chuyện, miệng đang căng ra cũng chưa nói ra cái gì, ngược lại là Diệp Uẩn Niên bên cạnh ôm một đóa hoa hồng to kia đưa cho Ô Đào, lúc sau vươn tay, tự giới thiệu nói: "Chào anh, tôi là Diệp Uẩn Niên, là bạn trai của tổng giám đốc Giang."
Anh vừa mới mở miệng ra, âm thanh trầm thấp dễ nghe, toàn bộ ồn ào náo nhiệt phảng phất như rời xa nơi này.