Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện (Dịch Full)

Chương 104 - Chương 104:

Chương 104: Chương 104:Chương 104:

"Cảnh sát trưởng đã đưa người dốc sức lục soát trên núi, chi viện của cục cảnh sát trên thành phố đã đến, tất cả lối ra đều bị phong tỏa rồi." Anh cảnh sát nói.

Kha Cảnh Dương gật đầu.

Anh cảnh sát lại nói: "Cục cảnh sát trên thành phố lái xe đến, xe ở trên thị trấn, tý nữa nếu bệnh viện thị trấn không xử lý được, Kha tiểu đoàn trưởng ngồi xe đến bệnh viện Bì thành đi."

Kha Cảnh Dương đáp một tiếng.

"Đúng rồi.." Cảnh sát lại nói: "Lúc chúng tôi hành động, phát hiện đại đội trưởng Ao Tử Sơn mang theo thôn dân lục soát núi tìm thanh niên trí thức, nói buổi sáng có thanh niên trí thức lên núi nhặt củi hái rau dại, đến giờ này vẫn chưa trở về, bọn họ lo lắng thanh niên trí thức lên núi gặp chuyện. Nhưng mà bởi vì chúng tôi phải bắt người nên bảo bọn họ xuống núi rồi, hơn nữa còn dặn bọn họ không được lại gần chỗ này."

Nghe thấy lời cảnh sát đó, Vu Tiếu lấy đồng hồ ra nhìn, ôi mẹ ơi, đã một giờ rồi, cô không trở về Châu Mật Hồng chắc chắn rất lo lắng nên mới kinh động đến đại đội trưởng. Nghĩ đến đây Vu Tiếu hỏi: "Tôi có thể về đại đội nói một tiếng với đại đội trưởng được không?"

Kha Cảnh Dương nói: "Tý nữa sẽ có cảnh sát báo." Nghĩ đến cô gái nhỏ có thể không yên tâm, lại giải thích thêm: "Nhân số của đám đạo mộ không ít, chẳng may ba người đuổi theo chúng ta không bị bắt, bọn chúng thoát được nhận ra cô, cô sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy cô tạm thời không thể trở về đại đội."

Vu Tiếu không hề nghĩ đến những việc này: "Đồng chí, cảm ơn anh." Cô không ngờ được người đàn ông này lại cẩn thận như vậy.

Đợi đến khi bọn họ xuống núi, bởi vì Ao Tử Sơn chưa thông xe, anh cảnh sát chỉ có thể mượn xe bò của đại đội, kết quả xe bò của đại đội đã đi lên bệnh viện thị trấn, bởi vì có thanh niên trí thức bị thương. Vì vậy, cảnh sát đành mượn xe kéo.

Cảnh sát đặt Kha Cảnh Dương nằm sấp lên xe kéo, sau đó kéo xe kéo chạy đi, bọn họ lo lắng cho vết thương của Kha Cảnh Dương, không dám chậm trễ chút nào. Vu Tiếu cũng chạy theo xe kéo, chạy một đường từ Ao Tử Sơn đến bệnh viện thị trấn chỉ dùng 40 phút, phải biết rằng quãng đường này đi bộ mất một tiếng đồng hồ.

Trên đường đi anh cảnh sát còn khen: "Cô gái, sức bền của cô không tệ, có thể chạy theo chúng tôi lâu như vậy, từng rèn luyện hả?" Mặc dù vì để giảm bớt nỗi đau của vết thương trên lưng Kha Cảnh Dương, lúc bọn họ chạy có thả chậm tốc độ, nhưng cô gái này có thể chạy theo bọn họ, thể lực quả thực không tồi.

Vu Tiếu cười giải thích: "Trước khi xuống nông thôn tôi có hỏi thăm tình hình, vì vậy có rèn luyện thân thể, mỗi buổi sáng sẽ chạy bộ một tiếng, chạy khoảng một tháng."

Cảnh sát kinh ngạc khâm phục nói: "Đúng là một cô gái thông minh."

Đến bệnh viện thị trấn, cảnh sát trực tiếp đi vào tìm bác sĩ, rất nhanh, người của bệnh viện mang cáng ra, sau đó Kha Cảnh Dương được đưa vào phòng phẫu thuật. Vu Tiếu cũng đi theo đến bên ngoài phòng phẫu thuật, tim đập nhanh, cô lo lắng cho lưng của Kha Cảnh Dương, trong lòng cực kì bất an.

Khoảng nửa tiếng sau, phẫu thuật kết thúc, bác sĩ đi ra, chỉ thấy Vu Tiếu vượt qua cảnh sát, vội vàng hỏi bác sĩ: "Bác sĩ, tình hình của bệnh nhân thế nào rồi ạ?" Cô quá lo lắng nên giọng nói hơi khàn khàn.

Bác sĩ vỗ vai của Vu Tiếu tưởng rằng cô là người nhà: "Đạn đã được lấy ra, nhưng đạn xuyên qua lưng, gần với cột sống của bệnh nhân, có bị thương cột sống hoặc là còn dư lại mảnh vỡ không, bệnh viện thị trấn chúng tôi không kiểm tra được, mọi người phải lập tức đến bệnh viện thành phố kiểm tra."

Anh cảnh sát hỏi: "Vậy bây giờ có thể di chuyển bệnh nhân không?”

Bác sĩ: "Vấn đề không lớn, có thể di chuyển."

Vì vậy, Kha Cảnh Dương vừa mới làm xong phẫu thuật lại ngồi lên xe cảnh sát đến bệnh viện thành phố. May mà xe cảnh sát từ bệnh viện thị trấn đến bệnh viện thành phố cũng nhanh, với lại niên đại này không có tắc đường.
Bình Luận (0)
Comment