Chương 141:
Chương 141:Chương 141:
Châu Mật Hồng nói: "Tiếu Tiếu, người nhà cậu gửi cho cậu những gì, mau mở ra xem đi. Của mình có hai hộp sữa, còn có hai túi bột Phú Cường, bốn lọ hoa quả, còn cả hai túi kẹo sữa.. và một bức thư."
Vu Tiếu cũng tò mò không biết nhà họ Vu gửi gì cho cô, cô mở ra xong nhìn thấy: "Bà nội mình gửi cho mình hai đôi giày, một con gà khô." Đây là thứ đồ tốt nhất mà bà nội có thể lấy ra rồi: "Cũng gửi thư cho mình."
Vu Tiếu mở thư ra, thư của nhà họ Vu rất đơn giản, trong thư nói đã nhận được thư của cô, bảo cô chăm sóc tốt cho bản thân, cho dù xảy ra chuyện gì cũng phải nói với họ. Còn cả việc cô để lại một trăm đồng bà nội Vu nói đã thấy rồi, đợi đến khi cô cần dùng thì sẽ gửi qua.
Người già không biết nói lời sến sẩm, nội dung trong thư rất đơn giản.
Châu Mật Hồng mở thư ra xong thì nói: "Tiếu Tiếu cậu mau đến xem này, mẹ mình nói nhà mình đã sắp xếp cho mình trở về thành phố rồi, bảo mấy ngày này mình cố gắng thể hiện, đợi tin tức của bọn họ."
Vu Tiếu nhìn thư của Châu Mật Hồng thấy quả nhiên đúng như vậy thì cô mới thở phào một hơi. Chỉ cần tiễn được bà cô tổ này đi thì cô sẽ không cần phải nơm nớp lo sợ nữa. Châu Mật Hồng nhét đồ ăn vào trong tủ: "Tiếu Tiếu, đợi sau khi mình trở về, mình sẽ bảo cha mẹ sắp xếp cho cậu trở về thành phố. "
Vu Tiếu nói: "Không cần miễn cưỡng cô chú đâu, cứ từ từ." Thực ra cô không về thành phố cũng không sao, cô chỉ sợ về thủ đô thì sẽ không thoát khỏi nhiệm vụ liên quan đến Châu Mật Hồng: "Sau khi cậu trở về, phải cố gắng ở bên bọn họ nhiều hơn, đừng làm việc gì khiến bọn họ đau lòng nữa. Sau đó đợi khi kì thi đại học khôi phục, không chừng lần sau chúng ta gặp nhau đã là ở trong trường đại học rồi." Cho dù cô không định thi đại học, nhưng mà lời cổ vũ thì không thể thiếu.
Châu Mật Hồng nói: "Cậu yên tâm, mình biết rồi. Nếu như mình không nghe lời, bọn họ sẽ không giúp mình đưa cậu về thành phố đâu, chỉ có khi mình nghe lời bọn họ mới giúp."
Vu Tiếu: "..."
Dù sao đã tỉnh dậy rồi, hai người cũng không ngủ nữa, sau khi ăn trứng gà và táo, uống sữa bò xong rồi hai người gọi Lâm Ái Dao cùng lên núi hái rau dại. Bởi vì xảy ra sự việc bọn trộm mộ trước đó, nên đại đội không ủng hộ việc lên núi một mình. Trước đây Lâm Ái Dao đều đi cùng Kim Linh, bây giờ Kim Linh về nhà thăm người thân, Lâm Ái Dao liền đi cùng bọn họ. Điều đáng để nói là, Lâm Ái Dao cũng đến nhà bà cụ Tống ăn cơm.
Đợi sau khi ba người hái rau dại và đào măng trúc trở về, vừa đến nhà bà cụ Tống, bà cụ Tống liền gấp gáp nói: "Thanh niên Châu, cháu rốt cục đã về rồi, nhà cháu xảy ra chuyện, cháu xem, đây là điện báo người của hội thanh niên đưa đến, là người nhà cháu gửi đến."
Tim Châu Mật Hồng nảy lên một cái vội vàng nhận điện báo, điện báo chỉ có tám chữ:
Mẹ bệnh nặng mau về.
Châu Quốc Hồng.
Châu Quốc Hồng là anh trai của Châu Mật Hồng.
Châu Mật Hồng xem bức điện báo này xong suýt nữa thì ngất đi, may mà Vu Tiếu ở bên cạnh đỡ lấy cô ấy. Suy nghĩ của Vu Tiếu là, trên đời này không thể nào có chuyện trùng hợp như vậy, buổi sáng nhà họ Châu vừa gửi thư đến nói sẽ sắp xếp, bây giờ đã bệnh nặng? Hơn nữa kiếp mà Châu Mật Hồng là nữ chính, bà Châu căn bản không xảy ra chuyện øì.
Vì vậy...
Vu Tiếu bình tĩnh lại nói: "Cậu đừng lo lắng, chúng ta đến chỗ đại đội trưởng xin nghỉ, cậu về nhà đã rồi tính sau." Nghĩ xong, Vu Tiếu lại thấy hơi lo lắng, từ đây đến kinh đô thực sự quá xa xôi, một mình Châu Mật Hồng trở về có sao không?
Nhưng cho dù thế nào cũng phải đến chỗ đại đội trưởng xin nghỉ, xin giấy giới thiệu đã rồi tính sau.
Nhà đại đội trưởng. Đại đội trưởng xem điện báo xong không nói gì đã viết thư giới thiệu. Mẹ người ta bệnh nặng, ông ấy không thể nào không viết thư giới thiệu được.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ