Chương 185:
Chương 185:Chương 185:
Lâm Ai Dao nói: "Bọn họ nói thanh niên Vu có qua lại với đàn ông."
"Cái øì?" Kim Linh sửng sốt, sau đó hỏi: "Bọn họ nói ai vậy?" Không phải là Tống Mãn Đường chứ? Đó là đối tác của Vu Tiếu, nếu như bọn họ nói là Tống Mãn Đường, cô ta cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Lâm Ái Dao nói: "Mình cũng không biết bọn họ nói ai, bọn họ không nói tên ra. Chỉ nói trong vụ trộm mộ lần trước, lúc thanh niên Vu lên núi nhặt củi chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó. Có người nói.. Nói thanh niên Vu bị bọn trộm mộ... Bị bọn trộm mộ bắt vào rừng.. Cho nên mới bị đưa vào trong nội thành mấy ngày để tránh bị nghi ngờ. Cũng có người nói hôm đó thanh niên Vu và người khác ở trong rừng cây làm chuyện đó, cho nên mới gặp phải bọn trộm mộ. Thậm chí còn nói, không phải hôm đó thanh niên Vu được người ta cứu sao? Rất có thể cô ấy đang yêu đương với người cứu mình, chắc chắn cô ấy đã nhận không ít đồ của đối phương, nếu không, vì sao gần đây lại có quần áo đẹp... Tóm lại là nói rất nhiều."
Kim Linh nghe xong, nghĩ đến tính cách của Vu Tiếu ở trong tiểu thuyết, cô ta nói: "Không thể nào, chẳng phải những bộ quần áo đó là thanh niên Châu gửi cho cô ấy sao?" Thanh niên Vu là người thành thật như vậy, sao có thể làm bậy với người khác ở bên ngoài? Hơn nữa, trong tiểu thuyết viết, Châu Mật Hồng mua cho Vu Tiếu rất nhiều quần áo và đồ tốt, ai bảo người nhà họ Châu vừa có tiền vừa có phiếu như vậy.
Lâm Ái Dao nói: "Chúng ta đều biết là thanh niên Châu gửi, lần nào thanh niên Châu cũng gửi bưu phẩm lớn như vậy, quần áo gửi tới lần nào chúng ta cũng biết, nhưng mà những người đó không biết, cho nên mới nói như vậy."
Kể ra, cũng là Vu Tiếu nói cho các cô biết quần áo đó là do Châu Mật Hồng gửi. Vu Tiếu không làm trò mở bưu phẩm trước mặt bọn họ, nhưng mà thỉnh thoảng mở bưu phẩm, cô sẽ nói Châu Mật Hồng gửi cho mình cái gì, dan dần, mọi người mới có thể cảm thấy những thứ tốt của Vu Tiếu đều là do Châu Mật Hồng gửi. Có một số lời nói, nói một hai lần, mọi người sẽ cho rằng như vậy.
Kim Linh nói: "Bây giờ thanh niên Vu không có ở đây, bao giờ thanh niên Vu về, cậu nói chuyện này với cô ấy đi." Cô ta cũng không nghĩ nhiều, dù sao cũng không liên quan đến cô ta. Hơn nữa, Châu Mật Hồng là nữ chính, Vu Tiếu là bạn tốt của Châu Mật Hồng, cho dù không có ánh sáng của nữ chính thì cũng dính một chút ánh sáng của nữ chính, chắc chắn sẽ không có việc gì. Kim Linh không phải là người thích xen vào chuyện của người khác, cô ta chỉ cần bản thân tốt là được, không có hứng thú đối với chuyện của người khác.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lâm Ái Dao nói: "Cậu nói đúng, chờ thanh niên Vu về, mình sẽ nói với cô ay Lúc trước cũng không nghe thấy ai đàm tiếu gì, vì sao hôm nay lại đột nhiên có người nói như vậy?”
Khi Vu Tiếu trở vê đã là buổi chiều, thật ra cô cũng chưa mua gì, chỉ ăn một bữa cơm ở trong nội thành. Nhưng mà khi trở ve Ao Tử Sơn cũng đến bữa tối, cho nên cô và Nhậm Sóc cùng nhau đến nhà bà cụ Tống trước.
Vừa đến nhà bà cụ Tống, bà cụ Tống đã sốt ruột nói: "Thanh niên Vu, cuối cùng các cháu đã về rồi."
Thấy dáng vẻ lo lắng của bà cụ Tống, Vu Tiếu khó hiểu hỏi: "Bà có chuyện gì vậy ạ? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Bà cụ Tống nói: "Cũng không biết lời đồn truyền ra từ bao giờ, hôm nay bà nghe thấy rất nhiều người nói, nói hôm đó cháu lên núi nhặt củi, đã bị... Bị bọn trộm mộ làm bẩn người, cho nên mới đi nội thành tránh mấy ngày. Còn nói.. Còn nói hôm đó cháu lên núi nhặt củi là vụng trộm với nam đồng chí ở trong rừng, cho nên mới gặp phải bọn trộm mộ. Còn nói... Nói lúc cháu vừa xuống nông thôn, quần áo có đầy vết vá, bây giờ đều là quần áo đẹp, là nam đồng chí mua cho cháu... Lời ra tiếng vào rất nhiều."
Vu Tiếu nghe vậy, không nhịn được nói: "Lời này là có ý gì chứ?" Nhất thời cô không biết phản ứng như thế nào: "Đang êm đẹp, tại sao lại có người đồn đại về cháu như vậy?"