Chương 19:
Chương 19:Chương 19:
Vu Mạt Lị vừa nhìn thấy đã chảy nước miếng, nhưng cô bé không lấy: "Không cần đâu chị Tiếu Tiếu, chị giữ lại ăn đi."
Vu Tiếu cười nhét kẹo vào trong tay cô bé: "Lúc ở huyện lị chị cũng có ăn rồi, em đừng khách sáo với chị."
Vu Mạt Lị mím môi, cuối cùng vẫn không nỡ trả lại kẹo, nhưng mà cô bé cũng không ăn, mà coi như bảo bối nắm trong tay.
Hệ thống nguyên chủ nhắc nhở: Đạt được 35 điểm thiện cảm của Vu Mat Lị.
Vu Tiếu vừa nghe: "Nguyên chủ, điểm thiện cảm của Vu Mạt Lị tăng nhanh quá." Thực ra cô tặng kẹo cũng là vì điểm thiện cảm. Chỉ là cô không ngờ lại nhiều như vậy: "Cũng là nhờ có tình thân bổ trợ sao?”
Hệ thống nguyên chủ: "Đúng vậy, bởi vì Vu Mạt Lị là trẻ con, rất ngây thơ, vì vậy tình thân bổ trợ sẽ cao hơn bà nội Vu."
Không ngờ lại có cả chuyện như vậy, với Vu Tiếu mà nói đây là thu hoạch bất ngờ. Vu Tiếu rất thực tế, với tình hình hiện tại, kiếm thêm điểm thiện cảm là để phòng lúc cần khi xuống nông thôn. Vì vậy cô chỉ đành chủ động hơn: "Mạt Lị, em từng đến huyện lị chưa?"
Vu Mạt Lị lắc đầu: "Lúc chợ phiên em từng lên thị trấn, em nghe mọi người nói, huyện li còn lớn hơn cả thị trấn."
Vu Tiếu nói: "Đúng vậy, huyện lị còn lớn hơn nhiều cái thị trấn gộp lại, hơn nữa, đồ ở huyện lị nhiều hơn thị trấn rất nhiều."
Vu Mạt Lị hiếu kỳ hỏi: "Vậy huyện li có cái gì?"
Vu Tiếu nhẫn nại trả lời: "Huyện li có tàu hỏa, xe buýt..."
Lúc thím ba Vu đến xem, nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong, bà không vào mà đứng ngoài một lúc liền trở vê.
Hệ thống nguyên chủ nhắc nhở: Đạt được 2 điểm thiện cảm của Dương Tú Bình.
Cả một buổi tối, lúc Vu Tiếu và Vu Mat Li đi ngủ lại kiếm thêm được 5 điểm thiện cảm. Điểm thiện cảm lúc sau đều kiếm được nhờ nói chuyện về huyện li nhưng không giống lần đầu được tình thân bổ trợ nữa rồi. Nhưng mà Vu Tiếu đã rất mãn nguyện, hôm nay ở nhà họ Vu, cô đã kiếm được tổng cộng 63 điểm thiện cảm, thêm hai điểm thiện cảm dùng để mua kẹo hoa quả thì là 65 điểm, hai cái kẹo hoa quả kia mua rất đáng giá.
Ngày hôm sau
Bởi vì phải đi huyện ly nên Vu Tiếu và ông nội Vu, bà nội Vu, bác cả Vu, chú ba Vu, cả anh họ lớn nhà bác cả là Vu Hướng Vinh cũng cùng đi, nên bọn họ dậy rất sớm. Lúc bọn họ ăn bữa sáng xong xuất phát thì những người khác ở nhà họ Vu vẫn chưa tỉnh dậy.
Từ đại đội đến huyện li vốn rất xa, lại thêm việc bọn họ phải đến trước khi người nhà họ Trương đi làm, vì vậy phải dậy càng sớm hơn.
Nhà họ Vu ở đại đội được đánh giá rất tốt, hơn nữa người nhà họ Vu lại chăm chỉ, quan trọng nhất là nhà họ Vu là gia đình liệt sĩ, vì vậy đại đội trưởng và bí thư đều rất nể mặt người nhà họ Vu.
Tối hôm qua, ông nội Vu đến đại đội xin nghỉ, nói sáng hôm nay phải đến huyện lị xử lý công việc, ngoài ra ông còn muốn thuê một cái xe bò của thôn.
Thực ra đại đội Tam Giáp Ao cũng không phải quá hẻo lánh, bởi vì xung quanh đều có đại đội sản xuất, nhưng mà tình hình đường xá ở đây rất tệ, máy cày cũng không lái vào được, ngoài đi bộ và đi xe đạp ra, xe bò rất thông dụng.
Hiếm khi người nhà họ Vu xin nghỉ, cũng hiếm khi thuê xe bò của đại đội, nên đại đội trưởng đương nhiên sẽ đồng ý.
Vu Tiếu từ huyện lị đến đại đội, lúc đi mất ba tiếng đồng hồ, lần này dùng xe bò đi từ đại đội đến huyện lị chỉ mất một tiếng rưỡi. Xe bò không thể đi vào huyện li, trừ phi có tình huống khẩn cấp, bởi vì bò phải đái ia sẽ ảnh hưởng đến huyện lị. Vì vậy xe bò phải để ngoài huyện li được Vu Tiếu chỉ đường, người nhà họ Vu hùng hổ đến nhà họ Trương.