Chương 195:
Chương 195:Chương 195:
Nghĩ đến đây, Trương Vân Đóa cảm thấy Hàn Giản không tốt như những gì mình tưởng tượng, nhìn xem thanh niên Nhậm người ta săn sóc biết bao nhiêu.
Hàn Giản ngoan ngoãn im miệng.
Nhậm Sóc cười cười hỏi: "Đồng chí Trương, cô đã điều tra ra chữ viết kia là của ai rồi sao?"
Trương Vân Đóa nói: "Đã tra được rồi, tôi cũng đã nói với Tiếu Tiếu, nhưng mà tôi đã đồng ý với Tiếu Tiếu là sẽ không nói với người khác." Nói thật, hôm qua cô ta điều tra đối chiếu chữ viết suốt đêm, giây phút phát hiện ra chữ viết đó là của ai, tam quan của cô ta đều vỡ vụn, cô ta thực sự không nghĩ sẽ là người đó. Cũng may Ao Tử Sơn không có nhiều người, nếu không, sợ là đối chiếu cả một ngày thì cô ta cũng không tra ra được.
Nghe Trương Vân Đóa nói như vậy, Nhậm Sóc liền nhìn về phía Vu Tiếu: "Là ai vậy?"
Vu Tiếu nói: "Anh chờ một lát sẽ biết."
Hàn Giản nói: "Nhậm Sóc, đến giúp một chút, kéo người này đến nhà đại đội trưởng, để đại đội trưởng lật cái mặt lạ này đi."
Nhậm Sóc nói: "Tên này thật yên lặng, sao hắn ta không nói øì?"
Hàn Giản nói: "Tôi làm sao biết được, chắc là sợ mất mặt." Nhậm Sóc lạnh lùng nói: "Nếu hắn ta sợ mất mặt, chúng ta cũng không thể giúp hẳn ta, chờ lát nữa vào thôn, phải hô thật lớn."
Hàn Giản: "Được."
Nghe được đoạn đối thoại của Hàn Giản và Nhậm Sóc, người bị bẻ cánh tay lập tức hô lớn: "Xin hãy tha cho tôi... Cầu xin các người, xin hãy tha cho tôi... Sau này tôi không dám nữa."
Nghe thấy giọng nói này, cuối cùng Trương Vân Đóa không nói lên lời, ngay từ đầu, trong lòng cô ta còn muốn ôm một chút may mắn, cảm thấy người sau màn và người mình điều tra được không phải là cùng một người, nhưng giờ phút này, cô ta đã không có cách nào tự lừa dối mình nữa: "Anh Đại Phát, rốt cuộc là vì sao anh lại làm ra loại chuyện này?”
Đúng vậy, người viết thư cho Vu Tiếu, người đẩy Vu Tiếu xuống nước, chính là Khương Đại Phát.
Thật ra, khi trương Vân Đóa nói với cô, chữ viết đó là của Khương Đại Phát, cô cũng không cảm thấy bất ngờ, cũng cảm thấy kế hoạch lần này của bọn họ sẽ thành công, có chín phần mười là Khương Đại Phát sẽ đẩy cô xuống nước.
Ở kiếp thứ nhất, Khương Đại Phát lợi dụng sự đố ky của Châu Mật Hồng, tính kế để Chu Mật Hồng bị Trương Vân Đóa đẩy xuống nước, hủy hoại sự trong sạch của Châu Mật Hồng, khiến cho Chu Mật Hồng phải gả cho hắn ta. Ở kiếp thứ hai, Kim Linh lợi dụng tâm tư của Khương Đại Phát với Châu Mật Hồng, để Khương Đại Phát tính kế đẩy Châu Mật Hồng xuống nước, hủy hoại sự trong sạch của Châu Mật Hồng, nhưng mà Châu Mật Hồng thà bị nói là giày rách, thà bị lao động giáo dục cũng không chịu gả cho Khương Đại Phát.
Ở kiếp thứ ba, không hiểu sao Khương Đại Phát lại nhìn trúng cô, vậy mà lại muốn đẩy cô xuống nước, phá hủy thanh danh của cô. Tính ra, Khương Đại Phát cũng không có đầu óc gì, hắn ta chỉ biết đẩy người khác xuống nước, hủy hoại trong sạch của người ta. Nhưng mà không thể không nói, ở nông thôn, hủy hoại trong sạch của người khác là cực kỳ ác độc.
Khương Đại Phát giãy giụa nói: "Vân Đóa, xin cô thả tôi đi, ta còn có mẹ và bà nội phải chăm sóc, còn có em trai em gái phải chăm sóc, xin cô thả tôi đi.. Là tại tôi quá thích thanh niên Vu... Tôi sai rồi, xin cô thả tôi đi... Tôi sai rồi..."
Trương Vân Đóa tốt bụng, nhưng không phải đối với ai cũng tốt bụng, ở kiếp thứ nhất, cô ta có thể lợi dụng Châu Mật Hồng để tương kế tựu kế, dĩ nhiên lúc này sẽ không bị Khương Đại Phát thuyết phục đơn giản như vậy: "Tôi không có tư cách thả anh, người anh phải xin lỗi chính là Tiếu Tiếu."
Khương Đại Phát vừa nghe, lại sạch sẽ nói: "Thanh niên Vụ, tôi sai rồi, chỉ tại tôi quá thích cô, thanh niên Vu, xin lỗi cô... Thanh niên Vu, là tại tôi thấy cô đi một mình về phía này, tôi tưởng cô muốn tự sát, cho nên tôi mới... Tôi cũng không biết mình bị làm sao nữa... Cầu xin cô, thanh niên Vu, cô tha cho tôi lần này... Cầu xin cô..."