Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện (Dịch Full)

Chương 229 - Chương 229:

Chương 229: Chương 229:Chương 229:

Vu Tiếu không nhịn được cười to: "Được."

Kha Cảnh Dương nhìn thiếu nữ tươi cười như hoa, trong ngày đông, nụ cười của cô trở thành cảnh tượng đẹp nhất trong mắt anh.

"Đồng chí Kha.." Vu Tiếu lại gọi: "Sau này, tôi cùng anh giúp đỡ những đứa trẻ đó đi."

Kha Cảnh Dương mở to mắt: "Cô..."

Vu Tiếu nói: "Cha tôi là liệt sĩ, sau khi cha tôi mất, quốc gia có đưa tiền thăm viếng, cũng trợ cấp cho tôi, tôi đi theo mẹ. Nhưng sau khi mẹ tôi tái giá, đối xử với tôi rất tệ, ép tôi phải lấy lòng con trai, con gái kế của bà ấy. Từ bản thân tôi, tôi nghĩ đến những đứa trẻ đó... nếu như cha tôi còn sống, ông nhất định rất thương tôi. Vì vậy, tôi muốn giúp đỡ con của những anh hùng đó." Tất cả các liệt sĩ đều là anh hùng, con của anh hùng không nên bị quên lãng.

Trước khoảnh khắc này Vu Tiếu cảm thấy, mình ở trong thế giới này làm một con sâu gạo giàu có là được, cả một đời cứ sống như vậy. Nhưng quen biết Kha Cảnh Dương rồi, nghe những lời này của anh, cô thay đổi chủ ý. Đây mặc dù là thế giới trong sách, nhưng cũng là một thế giới có máu có thịt, cô sống một cuộc đời đợi đến ngày sinh mệnh kết thúc, không bằng khiến quãng đời còn lại có ý nghĩa hơn chút. Giúp đỡ những đứa trẻ đó, chính là việc làm có ý nghĩa nhất trong quãng đời còn lại của cô.

Ánh mắt của Kha Cảnh Dương thay đổi mạnh mẽ, giọng nói của thiếu nữ rất dễ nghe, đặc biệt là câu nói con của anh hùng kia... Rất nhiều người gọi những đứa trẻ đó là cô nhi, là đứa trẻ không ai cần, là đứa trẻ đáng thương của cô nhỉ viện, nhưng chưa ai từng gọi bọn chúng là con của anh hùng.

Anh nghĩ, Vu Tiếu từ mình suy ra người khác, không nhịn được thấy hơi đau lòng: "Được."

Vu Tiếu vẫn luôn cười, giống như đã gạt bỏ được xiềng xích, tìm thấy mục tiêu của cuộc sống, cảm giác này thật tốt: "Vậy quãng đời còn lại, chúng ta hợp tác vui vẻ." Cô vươn tay ra.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Tay cô rất trắng, rất nhỏ, anh có thể nắm chặt lấy nó: "Quãng đời còn lại, chúng ta hợp tác vui vẻ." Anh nắm lấy tay cô, hình như cuộc đời có thêm một người đồng hành, cũng không tệ lắm.

Hai người trở về ký túc xá thanh niên, người nhà họ Khương và thôn dân đã không còn ở đó nữa, bà Kha đang ở trong sân tán gẫu với thanh niên trí thức nữ, nhìn thấy bọn họ về mắt bà sáng lên, sau đó lại nháy mắt với con trai.

".." Kha Cảnh Dương coi như không nhìn thấy: "Vậy em nói chuyện với mẹ anh đi, anh đi tìm đại đội trưởng."

Vu Tiếu nói: "Ừ, phiền anh rồi."

Bà Kha hiểu con trai mình nhất, anh có làm cái gì bà cũng có thể hiểu được hàm ý trong đó, lần này nhìn dáng vẻ của con trai, đầu bà nóng lên, việc bà chờ mong đã có tin tức rồi: "Tiếu Tiếu, hai đứa rốt cục đã về rồi, con trai bác nói gì với cháu vậy?"

Vu Tiếu đồng ý hợp tác kết hôn với Kha Cảnh Dương, nguyên nhân đầu tiên là thân phận của Kha Cảnh Dương và nhân sinh quan, cách nhìn về tương lai của anh, nguyên nhân thứ hai chính là bà Kha. Cho dù là hợp tác kết hôn, bà Kha cũng là mẹ chồng trên giấy tờ của cô, nếu như bà mẹ chồng này không dễ sống chung, vậy đối tượng hợp tác có vừa ý đến mức nào, Vu Tiếu cũng sẽ không đồng ý. Mặc dù số lần tiếp xúc với bà Kha không nhiều, nhưng cô cảm thấy bác gái này rất hợp ý cô. Tính cách bà Kha cởi mở, làm việc lại nhanh nhẹn, mà Vu Tiếu lại không thích loại người mềm yếu. Vì vậy lúc Kha Cảnh Dương đề nghị hợp tác kết hôn, cô mới đồng ý.

Nếu Vu Tiếu và Kha Cảnh Dương đã hợp tác, vậy khi đối mặt với bà Kha, cô đương nhiên phải thay đổi thân phận. Trước đây coi bà Kha là một trưởng bối có quen biết, bây giờ coi bà Kha là một trong những nhiệm vụ trong hôn nhân hợp tác. Cho dù là hôn nhân hợp tác, cô cũng sẽ tôn trọng Kha Cảnh Dương và hiếu thuận với bà Kha.

Vu Tiếu cười: "Cũng không nói gì, bác gái đến phòng cháu ngồi chơi."
Bình Luận (0)
Comment