Chương 246:
Chương 246:Chương 246:
Bà Kha đang dọn đẹp bên trong, nghe thấy tiếng của Phạm Quế Cúc, bà đứng bên trong gọi to: "Quế Cúc đấy à, mau vào đây chơi."
Phạm Quế Cúc đi vào phòng khách tò mò đánh giá: "Căn nhà này của nhà bà thật đẹp quá, nhưng không có nhà chính.
Bà Kha nói: "Hai đứa nhỏ ở cần gì phải có nhà chính. Nhà chính ở bên cạnh, căn chúng tôi ở có nhà chính là được rồi.
"Hai đứa nhỏ? Nói như vậy thì Cảnh Dương thực sự sắp kết hôn hả?" Phạm Quế Cúc thực ra cũng cảm thấy thằng nhóc Cảnh Dương này rất tốt, chỉ là người chị em này không dễ sống chung, cũng không biết con dâu như nào có thể sống chung được với bà, đừng nói mới kết hôn chưa đến hai ngày đã cãi nhau loạn xạ.
Bà Kha gọi Phạm Quế Cúc vào cũng chính là đợi bà hỏi câu này: "Đúng vậy, sắp kết hôn rồi. Tiếu Tiếu nhà chúng tôi ấy à, không những tốt nghiệp cấp ba, còn là người nhà quân nhân, bà nói xem loại chuyện như kết hôn này ý à, phải môn đăng hộ đối mới quan trọng, mọi người đều là người nhà quân nhân mới có chuyện để nói. Không phải tôi không coi trọng những cô gái khác, những cô gái khác không phải người nhà quân nhân, không hiểu tình hình của những gia đình quân nhân như chúng tôi. Con dâu tôi lại khác, nó cũng là người nhà quân nhân, nói chuyện rất hợp với tôi."
Phạm Quế Cúc: ".." Quen biết đã mấy chục năm, tính cách thích khoe khoang của bà Kha bà đương nhiên bà rất hiểu. Vì vậy bà tự giác không tiếp tục vấn đề này nữa: "Căn nhà này của bà cũng đặc biệt thật, bên ngoài nhìn có vẻ không lớn, nhưng bên trong thật nhiều phòng. Đây là hai tầng sao? Bên trên vẫn còn một tang nữa?" Bà nhìn thấy ở góc phòng có một cái cầu thang, không nhịn được tò mò, phải biết rằng nhà dưới nông thôn đều là nhà một tầng, chưa từng nhìn thấy nhà cao tầng. Cho dù trên thị trấn cũng chưa từng thấy, nhà cao tầng chỉ trên thành phố mới có.
"Ấy, nào có phải nhà cao tầng đâu, bên trên có một phòng gác mái, dùng để để lương thực và đồ đạc." Bà Kha nói: "Bà đi lên xem xem."
Phạm Quế Cúc tò mò nhìn lên trên, bên trên quả thực còn một căn gác, bởi vì nhà dưới nông thôn đều lợp miếng ngói, nóc nhà nghiêng, vì vậy căn gác không thể ở được, bởi vì mái nghiêng nên sẽ đụng đầu, hơn nữa chỗ góc nghiêng rất thấp, cũng chỉ cao khoảng một mét, nhưng diện tích không nhỏ, thích hợp dùng để để đồ linh tinh.
Phạm Quế Cúc từ trên gác đi xuống, lại nhìn một vòng, căn phòng đã được sơn trắng, nhìn thế nào cũng thấy có kiểu cách, không thể không nói căn phòng này thật thoải mái. Cho dù ở nông thôn cũng sẽ thêm điểm.
Lại nhìn kết cấu phòng, phòng khách có hai cái cửa gỗ cao, giống cửa phòng nhà chính. Đây chắc là chỗ tiếp khách, bên phải chia thành hai phần, một phần là một thư phòng nhỏ, còn một phần là phòng bếp liền với phòng ăn, nhưng mà phòng bếp là kiểu mở rộng, vì vậy nhìn qua thì phòng bếp, phòng ăn và phòng khách đều rất rộng.
Bên trái lần lượt là hai phòng ngủ có ban công, chỗ ban công có thể phơi quần áo, mà ban công hướng về phía căn nhà của ông bà Kha, vốn chỗ đó là phòng chứa đồ, nhưng vì ông bà Kha muốn vừa nhìn liền thấy nhà con trai, nên dỡ căn phòng chứa đồ đi. Cũng biến thành ban công nhà mới hướng về sân nhà cũ, ở giữa không có ngăn cách.
Vì vậy nhìn qua thì vẫn là người một nhà.
Bà Kha nhìn ra được sự yêu thích trong mắt của Phạm Quế Cúc, trong lòng cực kỳ đắc ý: "Căn nhà này là do con dâu tôi thiết kế, đúng rồi, đây gọi là thiết kế. Người thành phố mà, thứ mình thích chắc chắn khác với người nông thôn chúng ta, con dâu tôi rất có kiến thức."
Phạm Quế Cúc: ".." Có ý muốn bới móc mà không bới móc nổi. Hơn nữa, bà là bà mai, coi trọng việc hòa khí sinh tài, hơn nữa cũng biết tính cách của bà Kha, vì vậy sẽ không bới móc: "Căn nhà này rất đẹp, xem ra cưới đúng con dâu rồi. Vậy hôn sự của Cảnh Dương chọn vào ngày nào?"
Bà Kha nói: "Đứa trẻ này từ lúc nhà xây xong vẫn chưa về lần nào, nhưng mà tôi đã gọi điện đến đơn vị của nó rồi, nếu như nó không đi làm nhiệm vụ thì mấy ngày này chắc sẽ ve kết hôn, ngày kết hôn thì phải xem bao giờ nó trở lại."