Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 262:

Chương 262: Chương 262:Chương 262:

Bà ngoại Kha lắc đầu: "Đi đi." Tính cách này của con bé này giống hệt thời con gái, vẫn hăng hái như trước.

Bà Kha vui mừng trở về, còn ngâm nga mấy giai điệu, bà hát Hí khúc Việt kịch, cũng không biết bà nghe từ đâu.

Nhà họ Kha.

Vu Tiếu vẽ ra dáng vẻ của tủ quần áo và tủ đầu giường, tủ quần áo là loại tủ quần áo lớn thường thấy, chỉ cần một thanh ngang là có thể treo quần áo. TU đầu giường là loại bốn ngăn kéo cao bảy mười lăm cen tỉ mét, hai chiếc tủ đầu giường, một chiếc để các loại quần con áo lót, tất, một cái có thể để những đồ khác.

"Thời gian nghỉ phép của anh vẫn còn ba ngày, em có muốn đến thăm đơn vị của anh không?" Kha Cảnh Dương đột nhiên hỏi: "Ba ngày này ở nhà, chúng ta ngủ trong một căn phòng cũng không phải là cách, không bằng đến đơn vị, đơn vị có phòng cung cấp cho người nhà quân nhân ở tạm, đến lúc đó em ở một mình cũng sẽ không thấy ngại."

Vu Tiếu nghĩ, vậy cũng không tệ lắm: "Được, vậy ngày mai chúng ta liền đi? Thuận tiện đi xem cô nhi viện ở đơn vị anh."

Kha Cảnh Dương nói: "Được. Hoặc là đến lúc đó anh xin một căn nhà tùy quân, em có thời gian có thể đến, ở trong nhà của chúng ta cũng tiện hơn ở nhà khách."

"Vậy thì tốt quá." Vu Tiếu tán thành, nhà mới vẫn chưa hong xong, ở nhà cũ hai người một phòng quả thực rất không tiện. Hơn nữa, cô đã sống hai đời đều chưa từng đến quân doanh, cô rất muốn đi xem sao: "Vậy nếu ngày mai chúng ta đi, phía mẹ liệu có vấn đề gì không?"

Kha Cảnh Dương nhướng mày: "Anh cảm thấy bà càng muốn em theo anh tùy quân."

Vu Tiếu bật cười: "Hình như đúng vậy."

"Tiếu Tiếu.. thằng út.. hai đứa có ở trong đó không?" Bà Kha mặc quần áo mới một buổi chiều, tâm trạng vui vẻ. Trước đây lúc con trai bà chưa kết hôn, mọi người đều nói mắt bà cao hơn đầu, nói bọn họ là người nông thôn còn đòi trèo cao lấy người thành phố. Hoặc là họ nói nếu như con trai bà lấy con dâu người thành phố, con dâu người thành phố chắc chắn sẽ coi thường bà. Nhưng nhìn bà bây giờ xem, con dâu vừa mới qua cửa đã làm cho bà hai bộ quần áo, cho bọn họ hâm mộ chết đi. Bà ấy à, bà muốn khiến cho mấy người cười nhạo sau lưng bà tức chết.

Kha Cảnh Dương nói: "Con đã thương lượng với Tiếu Tiếu rồi, ngày mai con định đưa cô ấy đến đơn vị làm quen, mẹ thấy thế nào?"

"Được, vậy rất tốt." Bà Kha đương nhiên bằng lòng: "Vậy tối mẹ làm ít đồ ăn cho bọn con, ấy, trong nhà không đủ thịt, chỉ có thể làm tương đậu, Tiếu Tiếu thích đậu cove chua ngọt, mẹ làm nhiều hơn cho con, còn cả củ cải khô, đều để các con mang đi."

Kha Cảnh Dương: ".. Không cần nhiều vậy đâu mẹ, bọn con đi qua cũng không có chỗ ở, không làm được cơm."

Bà Kha nói: "Tương đậu đã chín rồi, đậu cove chua ngọt cũng là đồ ăn chín, củ cải khô mẹ xào luôn cho các con mang đi. Mẹ nói con này, theo quân phải xin phòng ở, đón cả Tiếu Tiếu qua." Bà Kha cũng không có ý giục việc con cái, mặc dù bà nóng ruột, nhưng hai đứa trẻ vừa mới kết hôn, bà biết vội không được. Hơn nữa, cháu trai cháu gái bà Kha đều đã có, quả thực không cần vội.

Kha Cảnh Dương nói: "Con nghe lời mẹ."

Vu Tiếu nghĩ trong lòng: Quả nhiên, hiểu người làm mẹ nhất vẫn là con trai.

Bởi vì buổi trưa vừa làm tiệc cưới, vì vậy bữa cơm tối rất phong phú, đương nhiên không phải đồ ăn thừa còn lại của buổi trưa. Buổi trưa người ăn nhiều, nào còn có thể dư lại đồ ăn thừa phong phú như vậy chứ? Đây là đồ bà Kha cất đi từ buổi sáng.

Sức ăn của Vu Tiếu không lớn, cô cũng khống chế lượng ăn, vì vậy cô chỉ ăn nửa bát cơm trắng, sau đó ăn mấy miếng xương sườn, nửa bát rau xanh.

Ăn xong cơm nghỉ một lúc, Vu Tiếu liền đến nhà mới đun nước tắm, bởi vì nhà cũ tắm không tiện như nhà mới. Đợi Kha Cảnh Dương ăn cơm xong đi qua, nhìn thấy lửa trong lò vẫn đang cháy, trong nồi vẫn còn nước nóng. Anh đi gõ cửa phòng tắm: "Nước nóng em có cần thêm không? Nếu cần thì anh xách nước nóng trong nồi qua cho em."

Vu Tiếu nói: "Không cần đâu, nước nóng trong nồi đổ vào ấm nước, ngày mai có thể rửa mặt, số còn lại anh có thể mang đi tắm."

Kha Cảnh Dương: "Được, anh biết rồi."
Bình Luận (0)
Comment