Chương 332:
Chương 332:Chương 332:
Vu Tiếu nghe vậy, cảm thấy Chương Tiểu Phân nói cũng có lý. Mặc dù Vu Tiếu không phải người của thời đại này, nhưng cô cũng đã từng đọc rất nhiều truyện niên đại, bất kỳ truyện niên đại nào cũng viết, người thời đại này rất thích bát sắt, thậm chí cả dòng tộc đều cảm thấy kiêu ngạo khi có một người có việc làm ổn định. Vì vậy mới nói, nếu bát sắt mà rơi đài, vậy còn gọi là bát sắt sao?
Mặc dù nói sau khi cải cách có rất nhiều nhà máy đóng cửa, nhưng chắc chắn không phải là lúc này. Như vậy... Nếu việc làm ăn của tiệm cơm quốc doanh không tốt, bọn họ không hủy bỏ thì sẽ thì xếp như thế nào?
Lui từng bước mà nói, ngay cả Chương Tiểu Phân cũng biết chuyện này, vậy kế toán và nhân viên kia thì sao? Hiểu biết của bọn họ về tiệm cơm quốc doanh chắc chắn không ít hơn Chương Tiểu Phân, vậy vì sao bọn họ lại nói vậy?
Chương Tiểu Phân: "Trợ lý Vu, em nghe nhân viên nói hay là nghe kế toán nói?"
Vu Tiếu ngạc nhiên nhìn cô ta.
Chương Tiểu Phân nói: "Đừng nghe bọn họ nói bậy, bọn họ đều muốn vị trí công tác này của em đó."
Vu Tiếu nghe Chương Tiểu Phân nói như vậy, càng cảm thấy khó hiểu, lời này là có ý gì? Cô hỏi: "Bọn họ muốn vị trí này? Lời này của chị Chương là có ý gì?"
Lúc này ở nhà ăn cũng không có ai, Chương Tiểu Phân nói nhỏ, cũng không sợ có người nghe thấy. Hơn nữa, kế toán và nhân sự đến đây cũng đi thẳng vào văn phòng, cho nên Chương Tiểu Phân càng không lo lắng có người nghe thấy. Cô ta nhỏ giọng nói: "Mọi người đều biết chuyện trợ lý Triệu muốn đổi công việc. Nhưng mà chị ấy muốn đổi một công việc ở trong thành phố, nhưng có ai có công việc trong thành phố mà lại bằng lòng đổi chứ? Mà cho dù có một công việc ở trong thành phố thì cũng không tốt bằng công việc ở tiệm cơm quốc doanh, nếu kém hơn tiệm cơm quốc doanh, trợ lý Triệu sẽ bằng lòng đổi sao? Trong nhà nhân sự và kế toán có người muốn công việc của trợ lý Triệu, bọn họ đã nói với trợ lý Triệu nhiều lần rồi, nhưng mà chị ấy không đồng ý. Cho nên bọn họ mới nói với em chuyện tiệm cơm sắp bị hủy bỏ, có lẽ là muốn em bán công việc này, họ hàng nhà bọn họ có thể mua."
Vu Tiếu nghe Chương Tiểu Phân nói như vậy, không phức tạp như vậy chứ? Có lễ người ta chỉ coi như chuyện bát quái nói một chút thôi. Nhưng mà Vu Tiếu cũng không nghĩ nhiều, cô nói: "Cảm ơn chị Chương!" Không cần biết mọi chuyện thật giả như thế nào, nhưng cô cũng hiểu một chút tính cách của Chương Tiểu Phân, người này không biết giữ bí mật, nói cách khác chính là một người miệng rộng, những người như vậy, chúng ta chỉ nên nghe họ nói chuyện chứ không nên nói quá nhiều với họ, ai biết lời nói của mình sẽ bị cô ta truyền thành kiểu gì?
Nói chuyện với Chương Tiểu Phân một lát, Vu Tiếu trở về văn phòng. Cô rảnh rỗi nên dọn dẹp văn phòng một chút, kể cả phòng của chủ nhiệm ở bên trong, cô quét dọn hết một lượt từ dưới đất cho đến bàn làm việc, nhìn văn phòng sạch sẽ, Vu Tiếu thở phào một hơi, tâm trạng cũng dễ chịu hơn nhiều.
“Trợ lý Vu, đi ăn cơm thôi."
Vu Tiếu vừa dọn dẹp xong thì nghe thấy tiếng gọi của kế toán ở ngoài cửa: "Chào kế toán Dư, được ạ, em đến đây."
Kế toán Dư đứng ở cửa xem nhìn vào bên trong một chút: "Trợ lý Vu đang làm gì thế?"
Vu Tiếu: "Quét dọn vệ sinh ạ."
Kế toán Dư: "Bảo sao sạch sẽ như vậy."
"Trợ lý Vu, kế toán Dư, hai người chuẩn bị đi ăn cơm à?" Nhân sự cũng đi ra khỏi văn phòng, nhìn thấy hai người thì chào hỏi nói.
Kế toán Dư: "Chuẩn bị đi ăn cơm, đúng lúc gặp trợ lý Vu, cũng không biết hôm nay có món gì."
Nhân sự: "Đi xem là biết."
Ba người đi vào phòng bếp, đồ ăn hôm nay không tốt bằng ngày hôm qua, hôm qua có món cá, hôm nay thì không. Hôm nay có thịt nhưng mà không nhiều lắm nên giữ lại cho khách hàng.
Ăn cơm xong, nhân viên làm việc ở nhà ăn bắt đầu làm việc, Vu Tiếu, kế toán Dư và nhân sự vẫn còn một ít thời gian nghỉ ngơi.
Vu Tiếu trở lại văn phòng, cô đứng dựa vào vách tường. Ngồi lâu sau khi ăn xong, dạ dày rất khó chịu.