Chuong 334:
Chuong 334:Chuong 334:
Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, đây là đang giả ngu đúng không? Kế toán Dư đứng dậy, xấu hổ cười nói: "Trợ lý Vu nói có lý, ý thức giác ngộ của trợ lý Vu thật cao. Chị còn có chút việc, chị về văn phòng trước."
Vu Tiếu: "Vậy em không tiễn."
Vu Tiếu nhìn kế toán Dư đi ra ngoài, trong đầu không khỏi suy nghĩ, nếu mục đích của kế toán Dư và nhân sự là muốn cô bán công việc, vậy bây giờ kế toán Dư đã tới, liệu nhân sự có tới không? Vì vậy, Vu Tiếu chờ sự xuất hiện của nhân sự.
Nhưng mà, cô đứng dựa vào tường hơn nửa tiếng, cũng không thấy nhân sự đến. Vu Tiếu thầm nghĩ, qua thời gian nghỉ mà đối phương còn chưa đến, vậy có lẽ hôm nay không diễn nữa.
Vào buổi chiều, Vu Tiếu vẫn ngồi đọc tư liệu mà Triệu Nguyệt Nguyệt để lại, gần đến giờ tan tầm, Vu Tiếu đến nhà ăn, nhà ăn mở cửa từ bốn giờ đến năm giờ rưỡi.
"Trợ lý Vu, sao em lại đến đây?" Chương Tiểu Phân đang chán nản thu tiền, nhìn thấy Vu Tiếu đến thì đôi mắt lập tức sáng lên.
Vu Tiếu: "Em đến mua thức ăn, buổi tối mang về nhà, không biết hôm nay có món gì?"
Chương Tiểu Phân: "Em xem đi, nhưng mà buổi tối hầu như không có món øì ngon, đồ ăn ngon đều bán vào buổi trưa, tại vì buổi tối mà không bán hết, thức ăn sẽ bị hỏng."
Vu Tiếu: "Cảm ơn chị Chương nhắc nhở, em đi xem một chút." Vu Tiếu đi đến phòng bếp, thật ra trong phòng bếp có rất nhiều thức ăn, nhưng mà đều là rau dưa: "Đầu bếp Tô, cho cháu món cà tím kho tộ được không ạ? Mua về nhà ăn." Đầu bếp Tô là bếp trưởng, ngay cả chủ nhiệm cũng phải nể mặt ông ấy, ở trong phòng bếp, ông ấy là lớn nhất. Nhưng mà Vu Tiếu ăn ở đây hai bữa, không thể không nói đầu bếp Tô nấu ăn rất ngon.
Đầu bếp Tô liếc mắt nhìn Vu Tiếu một cái: "Phải chờ, còn mấy món ta vẫn chưa làm xong."
Vu Tiếu cười cười: "Cháu không vội, chỉ cần làm xong trước khi cháu tan tâm là được ạ." Nói xong, cô lấy ra một tấm phiếu vải nhét vào trong tay đầu bếp Tô: "Đầu bếp Tô, làm phiền bác."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Đầu bếp Tô nhìn phiếu vải, cũng không khách sáo: "Cà tím kho tộ phải thêm một chút thịt mới ngon, ta thêm cho cháu nửa lạng thịt, nửa lạng thịt không cần phiếu, nhưng phải thu thêm tiền, cà tím kho thịt, tính cháu ba hào, trả tiền ở chỗ Tiểu Chương bên kia."
Vu Tiếu cảm kích nói: "Cảm ơn bác, từ đây về nhà cháu mất một tiếng rưỡi, cháu về nhà mới nấu cơm thì quá muộn, cho nên mới làm phiền bác." Ngụ ý là lần sau còn có thể tìm bác nấu cho không? Đâu bếp Tô nói: "Được, ta đã nhận phiếu vải của cháu, có thể nấu đồ ăn cho cháu trong một tháng." Dù sao thì trợ lý Vu cũng trả tiền, nấu ăn cho trợ lý Vu và nấu ăn cho khách hàng đều như nhau. Hơn nữa, ông ấy mua đồ nấu ăn cũng phải đối chiếu với trợ lý Vu, coi như bán cho trợ lý Vu một ân tình. Huống chỉ, người ta còn trả cho ông ấy một thước phiếu vải, ông ấy cũng không chịu thiệt.
Nói chuyện với người thông minh rất thoải mái, Vu Tiếu nói: "Cảm ơn đầu bếp Tô." Sau khi nói chuyện với đầu bếp Tô, Vu Tiếu đến nhà ăn, cô thanh toán ba hào với Chương Tiểu Phân. Chờ đến khi tan tầm, cô đến phòng bếp lấy thức ăn, cà tím kho thịt của cô đã được đặt trong hộp cơm.
"Trợ lý Vu." Vu Tiếu cầm hộp cơm đến chỗ để xe đạp thì gặp nhân sự.
"Chị Đỗ." Vu Tiếu gọi một tiếng, cô thấy nhân sự cũng cầm một chiếc hộp cơm: "Chị Đỗ cũng mua đồ ăn về nhà sao?"
Nhân sự nói: "Không phải, đây là món thịt chị mua từ trưa, vừa rồi mang đến phòng bếp hâm nóng, chờ lát nữa mang về thêm món cho người nhà."
Vu Tiếu nghe vậy, cảm thấy rất có lý, sao cô lại không nghĩ tới nhỉ? Nếu đồ ăn buổi tối không ngon, có thể mua đồ ăn buổi trưa, sau đó hấp lên rồi mang về: "Chị Đỗ là người ở đâu vậy? Nếu cùng đường, em có thể đưa chị đi một đoạn."
Nhân sự: "Vậy thì tốt quá, cảm ơn trợ lý Vu, nhà của chị ở công xã kế tiếp, đi bộ mất khoảng nửa tiếng, nếu đạp xe chắc chỉ mười phút thôi." Bộ đội, phòng người nhà.