Chương 340:
Chương 340:Chương 340:
Vu Tiếu tặng Kha Cảnh Dương một ngón tay cái: "Đồng chí Kha anh minh."
Kha Cảnh Dương liếc mắt nhìn cô một cái, đôi mắt của cô thật to, giống như phát sáng lấp lánh: "Còn giao hàng thì quá mất thời gian, trừ khi là giao hàng với số lượng lớn."
Vu Tiếu gật đầu: "Giao hàng đúng là không tiện lắm, nếu như nhà ai cũng có điện thoại, như vậy chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là có thể đưa, tiện hơn biết bao nhiêu." Tiệm cơm quốc doanh có điện thoại, nhưng mà bên ngoài thì không có.
"Nghĩ đi đâu thế? Còn mỗi nhà đều có điện thoại, em nghĩ đẹp quá rồi" Kha Cảnh Dương không nhịn được trêu chọc một câu.
Vu Tiếu trừng mắt nhìn anh, người đàn ông này đúng là không biết nhìn xa, trong tương lai, mỗi người có những hai chiếc điện thoại di động, một chiếc để chơi game, một chiếc để chơi WeChat.
Kha Cảnh Dương bật cười: "Mắt của em vừa dài vừa linh hoạt như vậy, trợn mắt lại một lần nữa xem nào."
"Phi." Vu Tiếu không thèm để ý tới anh.
Kha Cảnh Dương lại không nhịn được cười, cô gái nhỏ này có đôi khi rất khôn khéo, có đôi lúc lại rất trẻ con: "Phải rồi, mấy chiến hữu hỏi anh khi nào thì mời mọi người uống rượu mừng. Em thấy sao?”
"Uống rượu mừng?" Vu Tiếu suy nghĩ một chút: "Là muốn mời mọi người ăn cơm sao?"
Kha Cảnh Dương nói: "Đúng vậy, bình thường mọi người đều mời, nhưng mà anh không để ý chuyện này lắm, cùng lắm thì mời bọn họ ăn một bữa ở nhà ăn là được, tùy em quyết định."
Vu Tiếu nói: "Gần đây em không được nghỉ, phải đến ngày mười một tháng năm. Nếu anh không có ý kiến, chúng ta có thể mời mọi người ăn cơm vào ngày mười một tháng năm. Ngày mùng mười tháng năm, sau khi tan tâm em sẽ mua thêm một vài món có thể để qua đêm ở tiệm cơm quốc doanh."
Kha Cảnh Dương: "Được, nghe theo em."
"Buổi chiều đi thăm hỏi nhà máy?" Ngày hôm sau khi đi làm, Vu Tiếu nghe chủ nhiệm nói vậy thì sửng sốt, không ngờ động tác của chủ nhiệm lại nhanh như vậy.
Chủ nhiệm gật đầu, khác với vẻ bất lực ngày hôm qua, hôm nay ông ấy rất có tinh thần: "Ta đã suy xét kế hoạch của cháu cả đêm ngày hôm qua, ta cảm thấy phương án này có thể thực hiện được. Phương án giao hàng tạm thời chưa thể làm được, nhưng chúng ta có thể nhận thầu nhà ăn. Chúng ta chính là tiệm cơm quốc doanh, chẳng phải mọi người đều mơ ước có thể ăn đồ ăn của tiệm cơm quốc doanh sao? Vì vậy, cháu chuẩn bị một chút đi, đến lúc đó đi cùng ta." Vu Tiếu: "Vâng ạ, cháu se chuẩn bị, chủ nhiệm yên tâm."
Chủ nhiệm gật đầu: "Cháu làm rất tốt." Làm tốt hơn so với Triệu Nguyệt Nguyệt lúc trước. Tất nhiên là Triệu Nguyệt Nguyệt cũng rất tốt, làm việc cũng chăm chỉ. Nhưng mà có lẽ vì bản kế hoạch lần này nên ông ấy cảm thấy hài lòng hới Vu Tiếu hơn: "Đồng chí Vu Tiếu, nếu việc làm ăn của tiệm cơm của chúng ta có thể cải tử hồi sinh, ta sẽ báo công lao của cháu với cấp trên, đến lúc đó cháu muốn phần thưởng gì?"
Vu Tiếu ngăn lại nói: "Là một công nhân viên chức của tiệm cơm quốc doanh, giúp tiệm cơm tốt lên là trách nhiệm và nghĩa vụ của cháu, đây là chuyện thuộc bổn phận, cho nên cháu không cần phần thưởng gì cả."
Chủ nhiệm xua tay: "Không cần biết chuyện này có thuộc bổn phận của cháu hay không, đều phải có lợi ích thiết thực. Nếu không có phần thưởng, vậy sau này còn ai phấn đấu nữa? Nỗ lực làm việc có thu hoạch thì mọi người mới càng thêm cố gắng, ta không phải một lãnh đạo không thấu tình đạt lý."
Tính cách của Vu Tiếu cũng không thích ra vẻ, chủ nhiệm đã nói như vậy, cô suy nghĩ một chút cũng thẳng thắn nói: "Chủ nhiệm, nếu kế hoạch lần này thành công, cháu có thể tan làm vào lúc bốn giờ không ạ?”"
Chủ nhiệm nghe vậy thì rất ngạc nhiên, ông ấy cho rằng Vu Tiếu sẽ đề cập đến chuyện gì đó có lợi cho bản thân, không ngờ cô lại muốn tan làm sớm: "Vì sao?”
Vu Tiếu nói: "Cháu ở bộ đội, đạp xe từ bộ đội đến huyện lị cũng mất hơn một tiếng đồng hồ, năm giờ ba mươi phút tan làm, lúc về đến nhà đã gần bảy giờ, lúc đó mới nấu cơm, muộn lắm ạ."