Chương 342:
Chương 342:Chương 342:
Vu Tiếu cười nói: "Ngài quá khen, công nhân viên chức ở xưởng may mặc của chúng ta dưới sự dẫn dắt của xưởng trưởng Khâu mới gọi là năng nổ và ý thức giác ngộ cao ạ. Nhà máy không ngừng phát triển." Việc làm ăn của nhà máy may mặc thật sự rất tốt. Ở thời đại hiếm vải dệt này, việc làm ăn của nhà máy may mặc sẽ không bao giờ kém.
"Trợ lý Vu thật biết nói chuyện." Xưởng trưởng Khâu rất hài lòng, có ai không thích được người khác khen ngợi?
Vu Tiếu chỉ cười, không tiếp tục nữa.
Xưởng trưởng Khâu rót trà cho chủ nhiệm Bành và Vu Tiếu: "Chủ nhiệm Bành, ông vừa nói hợp tác là?"
Chủ nhiệm Bành nói: "Thật ra là có liên quan đến nhà ăn." Chủ nhiệm Bành cũng nói thẳng: "Đồ ăn ở nhà ăn của các ông như thế nào? Nhà ăn có thể cung cấp đủ thức ăn cho công nhân ăn không?"
Xưởng trưởng Khâu: "Bây giờ có nhà ai có đủ đồ ăn?" Mỗi ngày có thể ăn no bảy phần là tốt lắm rồi. Hơn nữa... : "Nhà máy của chúng tôi có hơn ba trăm người, công nhân ở mỗi một phân xưởng khá nhiều, lần nào ăn cơm cũng như đánh giặc, mọi người đều tranh nhau." Thật ra không chỉ nhà máy may mặc, đây là hiện trạng chung của rất nhiều nhà máy, cũng là hiện trạng chung của rất nhiều nơi. Bởi vì lương thực có hạn, ví dụ như dân cư ở huyện li mặc dù có lương thực hành hoá, nhưng lương thực hành hoá này không đủ để cung cấp cho tất cả mọi người đều được ăn no: "Chủ nhiệm Bành nói hợp tác có liên quan đến nhà ăn?"
Chủ nhiệm Bành nói: "Nếu tiệm cơm của chúng tôi hợp tác với các ông, cung cấp thức ăn cho nhà máy hằng ngày thì sao? Ý của tôi là chúng tôi làm đồ ăn, sau đó mang đến bán ở nhà ăn của các ông, hoặc là bán trực tiếp cho nhà ăn của các ông. Thức ăn mà các ông có thể mua trong một ngày có hạn, lương thực cũng có hạn, nhưng nếu thêm tiệm cơm của chúng tôi, đảm bảo sẽ nhiều hơn rất nhiều." So với một số nhà máy, tất nhiên tiệm cơm quốc doanh mua đồ dễ dàng hơn. Dù sao thì tiệm cơm quốc doanh là thuộc về chính phủ, giấy phép cũng là do nhà nước cấp, còn nhà máy thì không phải.
Xưởng trưởng Khâu nghe vậy, cảm thấy rất thú VỊ.
Vu Tiếu mở miệng đúng lúc: "Thật ra, nếu đồ ăn của tiệm cơm quốc doanh được đưa vào nhà ăn, đó cũng là một sự khích lệ đối với công nhân trong nhà máy."
Xưởng trưởng Khâu và chủ nhiệm Bành đều nhìn về phía Vu Tiếu, xưởng trưởng Khâu nói: "LỜi này là có ý øì?"
Vu Tiếu nói: "Nếu như nói rằng, xưởng trưởng ngài biết nhóm công nhân trong nhà máy làm việc vất vả, cho nên cố ý mời đầu bếp chính của tiệm cơm quốc doanh nấu ăn cho bọn họ thì sao? Như vậy có phải có thể cổ vũ, khích lệ bọn họ không? Đồng thời còn có thể nói cho bọn họ biết, sự cố gắng nỗ lực của bọn họ, ngài đều nhìn thấy và nhớ kỹ trong lòng."
Xưởng trưởng Khâu đăm chiêu nhìn Vu Tiếu, không thể không thừa nhận, cô gái nhỏ này rất có năng lực. Nếu nói chuyện chủ nhiệm Bành tới cửa muốn hợp tác chuyển thành tự ông ta đề nghị hợp tác, vậy lại có ý nghĩa khác: "Trợ lý Vu có hứng thú đến làm việc ở nhà máy may mặc của chúng tôi không? Chỗ chúng tôi cũng có vị trí trợ lý."
Chủ nhiệm Bành ngăn lại nói: "Trợ lý Vu là từ tiệm cơm quốc doanh ở nội thành điều đến tiệm cơm quốc doanh ở huyện li của chúng tôi, ông đừng cướp người như thế chứ!"
Vu Tiếu nghe vậy, không phải chứ? Công việc này là do mình cố ý đổi mà. Chủ nhiệm Bành nói như vậy, giống như muốn đánh lạc hướng.
Quả nhiên xưởng trưởng Khâu hiểu lầm: "Hoá ra trợ lý Vu được điều từ tiệm cơm quốc doanh bên nội thành, bảo sao lại ưu tú như vậy." Suy nghĩ của xưởng trưởng Khâu cũng không sai, chủ nhiệm Bành nói như vậy, người bình thường đều cho rằng Vu Tiếu là nhân tài bên phía nội thành cố ý điều đến đây.
Vu Tiếu vội vàng nói: "Không phải, không phải, chỉ là bên này đúng lúc có đồng nghiệp muốn đi làm ở nội thành, cho nên cháu mới đến đây."
Xưởng trưởng Khâu: "Trợ lý Vu không cần khiêm tốn." Mặc dù ông ta là xưởng trưởng, nhưng mà huyện lị và nội thành không giống nhau.