Chương 377:
Chương 377:Chương 377:
Vu Tiếu cảm thấy mình căng thẳng đến mức tim đập nhanh muốn ngừng đập luôn, cô muốn đẩy Kha Cảnh Dương ra, nhưng cô cũng không muốn đẩy anh ra. Là một người phụ nữ trưởng thành chưa từng yêu ai, cô cũng thích cảm giác kích thích và căng thẳng này. Đồng thời, Kha Cảnh Dương cũng phù hợp với tất cả yêu cầu về người yêu của cô.
Tướng mạo, nghề nghiệp, nguyên tắc, học lực, hoàn cảnh gia đình của anh, tất cả mọi thứ cô đều rất hài lòng. Vì vậy cô không phải không có ý gì với người đàn ông trước mặt này, nếu không cô đã không tiếp xúc thân mật như vậy với anh.
Nhưng chỉ là, cô cũng nhớ rất kỹ đây chỉ là một nhiệm vụ, sau này cô sẽ rời khỏi đây, và anh...
Đợi đã, cô phát hiện mình sai rồi, mặc dù đây là nhiệm vụ của cô, mặc dù sau này cô sẽ rời khỏi đây, nhưng nó không có nghĩa là bọn họ không có kết quả, không phải ở đây cô còn cả một đời hay sao?
Rõ ràng có thể yêu đương, vì sao cô phải làm ni cô cả một đời chứ?
Vu Tiếu cảm thấy, cô hình nhưng vẫn chưa thông suốt mọi việc. Cô may mắn hơn người khác, người khác chỉ có một đời, mà cô lại có tận hai đời, vì sao cô phải cố chấp với nhiệm vụ không để mình vui vẻ cả một đời chứ? Sau khi thông suốt rồi, ánh mắt Vu Tiếu nhìn Kha Cảnh Dương giống như thỏ nhìn thấy cà rốt. Cô vươn tay ra từ từ ôm lấy eo Kha Cảnh Dương: "Vừa rồi không phải anh nói muốn lấy thân báo đáp sao? Anh muốn báo đáp như nào?"
Người Kha Cảnh Dương cứng đờ, một dòng điện đột nhiên xuất phát từ chỗ eo anh truyền ra khắp người. Trước nay anh không hề hay biết eo là chỗ mẫn cảm của mình, nhưng lúc này bị cô gái nhỏ khẽ sờ một cái, khiến trong người anh xuất hiện dục vọng trước nay chưa từng có, hơi cấp bách mà cũng bức thiết, khiến hô hấp của anh bất giác nặng nề hơn.
Kha Cảnh Dương dùng giọng nói khàn khàn hỏi: "Em muốn báo đáp như nào?" Trong mắt anh giống như có vòng xoáy đang muốn hút cô vào.
Vu Tiếu hơi mỉm cười: "Là anh muốn lấy thân báo đáp, sao anh lại hỏi em? Anh không đủ thành ý nhé."
Kha Cảnh Dương híp mắt, anh muốn biết có phải cô đang đùa không. Nhưng trong mắt cô chỉ có sự quyến rũ khiến người ta không nhìn ra được cô có phải đang đùa hay không.
Là một người đàn ông, anh sẽ không bao giờ lùi bước, nếu như quan hệ của bọn họ cần một người bước trước một bước, Kha Cảnh Dương không để ý anh là người đó.
Vì vậy, Kha Cảnh Dương không hề do dự hôn xuống. Nụ hôn đầu tiên, anh hơi ngốc, anh chỉ biết dùng môi mình chặn môi cô, sau có cứ chặn như vậy, không biết bước tiếp theo nên làm gì.
Vu Tiếu hơi hé miệng, vươn đầu lưỡi ra liếm môi anh.
Đàn ông là phái hành động trời sinh, động tác luôn mạnh me mang theo cả sự xâm lược, huống hồ là người đàn ông như Kha Cảnh Dương. Có động tác nhỏ đó của Vu Tiếu, dường như anh đã mở được một cánh cửa kiến thức mới hiểu biết về cách hồn.
Hai người hôn nhau say sưa trong căn nhà tắm mờ tối, tiếng hít thở dần dần phá vỡ không gian tĩnh lặng.
Vu Tiếu cảm thấy chân cô mềm nhữn, bởi vì thân thể của Kha Cảnh Dương biến hóa quá rõ ràng, khiến cô đứng không vững.
Kha Cảnh Dương thở dốc thả cô ra, đầu anh vùi vào vai cô, dựa cả người xuống: "Vợ ơi." Anh dùng giọng nói từ tính gọi một tiếng, đây là thăm dò, cũng là nước cờ đầu, nếu như cô đáp, chứng tỏ cô cho phép quan hệ này của bọn họ tiếp tục, nếu như cô không đáp, chứng tỏ tất cả những gì xảy ra vừa rồi, chỉ là xúc động nhất thời mà thôi.
Hai người đều là người thông minh, Kha Cảnh Dương vừa cất tiếng, Vu Tiếu không hề do dự, cô ôm lấy lưng anh, vùi vào trong lòng anh đáp: "Vâng...
Phì... Tieng cuoi tram thap cua anh truyen vao trong tai Vu Tiếu, khiến cô cảm thấy tai mình hơi ngứa. Vu Tiếu biết đây có lẽ chính là giọng nói khiến đôi tai mang thai trên mạng thường hay nói: "Không được cười." Vu Tiếu cảnh cáo.
Kha Cảnh Dương khe buông cô ra, sau đó nhìn cô một lúc, phát hiện mặt cô rất đỏ, rất ngượng ngùng. Anh lại cười, sau đó anh nhanh chóng hôn lên môi cô một cái rồi nói: "Anh ra ngoài đây, em tắm trước đi."
Đàn ông đã hai mươi ba tuổi, một khi dục vọng bùng lên, khó bề áp chế. Vì vậy Vu Tiếu rất kinh ngạc với đề nghị của Kha Cảnh Dương.
Kha Cảnh Dương dở khóc dở cười: "Em vẫn chưa đủ mười tám tuổi, chúng ta còn chưa đăng kí kết hôn." Bởi vì thật lòng nên mới trân trọng.
Theo luật hôn nhân ban hành năm 1950. phía nam đủ hai mươi tuổi, phía nữ đủ mười tám tuổi mới được kết hôn. Kết hôn ở đây chính là đăng kí kết hôn về mặt pháp luật. Vì vậy, bọn họ vẫn chưa lấy giấy chứng nhận đăng ký kết hôn.
Vu Tiếu muốn nói, chị đây đã hai mươi ba tuổi rồi, vì vậy không để ý, nhưng mà.. thôi nhịn đi: "Vậy anh ra ngoài đi."
Kha Cảnh Dương nhướng mày: "Sao nghe em nói hình như có vẻ rất tiếc nhỉ?"
"Đúng vậy, đồng chí Kha Cảnh Dương ưu tú như vậy đứng trước mặt, nhìn được nhưng không ăn được." Vu Tiếu khó chịu nói.
Kha Cảnh Dương suýt nữa thì ngất đi, anh xoa đầu cô nói: "Em đợi đó, nhanh thôi." Sắp đến tháng sáu rồi, nửa năm nữa thôi.
Sau khi anh đi ra, Vu Tiếu đứng bên trong bịt miệng cười. Kể ra thì cũng lạ, tâm trạng lúc này của cô lại rất ngọt ngào, rõ ràng không có gì thay đổi, chỉ thay đổi mỗi quan hệ của hai người, vì sau tâm thế là hoàn toàn khác biệt chứ?
Vu Tiếu tắm xong đi ra nhìn thấy cửa phòng khách mở, Kha Cảnh Dương đang tắm trong sân: "Sao anh không đến nhà khách tắm?" Bình thường không phải anh đều đến nhà khách tắm hay sao? Phải biết rằng bên đó tắm rất thuận tiện.
Kha Cảnh Dương nghe thấy tiếng nói của cô, đầu anh cũng chẳng thèm quay lại, anh nói: "Đến nhà khách xa lắm."
Xa lắm... Vậy một tháng trước đó là thế nào? Chỉ là cô cũng kệ đối phương, hôm nay tiếp đón Trương Vân Đóa và Xa Bình, mặc dù sáu giờ đã ăn cơm, nhưng vừa ăn vừa nói chuyện cũng mất hơn một tiếng, bây giờ đã hơn tám giờ, Vu Tiếu theo đúng thời gian thường lệ trở về phòng lên giường.
Chỉ là cô vừa mới nằm lên giường chưa được may phút đã nghe thấy tiếng gõ cửa: "Sao thế?"
Kha Cảnh Dương đứng ngoài cửa hỏi: "Có thể mở cửa nói không?"
Vu Tiếu: "Anh mở đi." Bởi vì cô tin tưởng anh, vì vậy lúc đóng cửa không hề khóa trái.
Kha Cảnh Dương mặc áo mới hôm nay, bên dưới là quần ngố, anh thò đầu vào nói: "Đồng chí Vu Tiếu, hôm nay anh có thể xin phép chuyển chính thức không?"
Vu Tiếu nhìn anh: "Không phải đã chuyển chính thức rồi sao?" Vừa rồi đã từ quan hệ hợp tác chuyển thành quan hệ yêu đương, không, với quan hệ bây giờ của bọn họ thì phải là chuyển thành quan hệ vợ chồng.
Kha Cảnh Dương mỉm cười: "Vậy sau khi chuyển chính thức, anh có thể ngủ đây được không?”
Vu Tiếu phì một tiếng: "Không được, đang trong quan hệ yêu đương người ta có ngủ cùng nhau không? Anh định giở trò lưu manh à?"
Kha Cảnh Dương: ".."Người phụ nữ này không phải rất thích thân thể anh sao?: "Anh có thể cởi quần áo rồi ngủ."
Vu Tiếu: ".." Anh có còn liêm sỉ hay không?: "Không được, em cần phải chuẩn bị tâm lý."
Kha Cảnh Dương, vậy được rồi, em cần chuẩn bị tâm lý mấy ngày?"
Vu Tiếu: "Một tháng."
Kha Cảnh Dương: ".. Em ác thật." Anh tủi thân đóng cửa lại.
Vu Tiếu nằm trong phòng cười ha ha, nghĩ gì đấy? Làm gì có chuyện tốt đẹp như vậy.
Sau khi Kha Cảnh Dương đóng cửa, khóe môi anh cong lên một nụ cười như đang tính kế: "Em đợi đó."
Bình thường làm ở tiệm cơm quốc doanh trên huyện lị nên Vu Tiếu sáu giờ đã phải dậy, bây giờ đến tiệm cơm ở thị trấn Hồng Ngưu chỉ cần đạp xe nửa tiếng đồng hồ là đủ, nhưng cô không hề dậy muộn, bởi vì đã quen với giờ giấc đó.
Chỉ là sáu giờ sau khi cô thức dậy, Kha Cảnh Dương đã không còn ở nhà, anh đi huấn luyện rồi. Vu Tiếu lấy ra hai quả trứng gà hôm qua mang từ nhà đến cho vào luộc, sau đó pha hai cốc sữa.
Sáu giờ rưỡi Kha Cảnh Dương huấn luyện xong, lúc trở về anh qua nhà ăn mua bữa sáng, anh mua hai chiếc màn thầu, một bát cháo. Về đến nhà, cô gái nhỏ đã dậy rồi: "Hôm nay chỉ cần đến thị trấn Hồng Ngưu, gần hơn mọi hôm, sao em không ngủ thêm một lúc?"
Vu Tiếu: "Em quen rồi, anh mau đến ăn sáng đi, em luộc hai quả trứng, còn pha cả sữa bò."
Kha Cảnh Dương ngồi xuống đưa cho Vu Tiếu một cái màn thầu, một cái màn thầu còn lại và một bát cháo đương nhiên là của anh.
Vu Tiếu: "Em ăn hai lòng trắng, anh ăn hai lòng đỏ, còn cả cốc sữa bò này nữa, anh uống đi." Người đàn ông này mỗi ngày đều phải huấn luyện, ăn hai lòng đỏ trứng gà cũng không cần lo lắng thừa năng lượng.
Kha Cảnh Dương đáp một tiếng: "Sau này không cần pha cho anh đâu."
Vu Tiếu nói: "Anh không muốn một mối quan hệ sâu hơn?"
Kha Cảnh Dương: ".. Đây cũng là một trong những điều kiện?"
Vu Tiếu: "Đương nhiên rồi, vì vậy mỗi ngày anh đều phải uống sữa bò." Một nhà năm người, ai cũng phải uống, công bằng. Hơn nữa đồng chí Kha Cảnh Dương mới hai mươi ba tuổi, mỗi ngày uống sữa bò cũng tốt. Lượng vận động của anh tương đối nhiều, cần năng lượng và protein bổ sung cho cơ thể.
Kha Cảnh Dương: "Được, em là lão đại trong nhà, nghe em."
Vu Tiếu rất hài lòng với địa vị này của mình: "À đúng rồi, giữa tháng sáu là sinh nhật của cha đúng không? Lần này em về mấy chị dâu tìm em, em cũng làm theo như trước đây, đưa cho mấy chị ấy năm đồng, những việc khác thì nhờ các chị làm giúp."
Kha Cảnh Dương gật đầu: "Như vậy cũng tiện, anh không thể ở bên cha mẹ, cũng không chăm sóc cho bọn họ được."
Vu Tiếu nói: "Vậy chúng ta mua thêm một món quà đi."
Kha Cảnh Dương không có ý kiến gì, chỉ là bảo anh tặng quà, anh quả thực không biết nên tặng cái gì: "Em có đề nghị gì không? Cha anh là người thật thà, tặng đồ bổ ông không ăn, cho tiền ông không tiêu, vậy tặng øì đây?"
Vu Tiếu muốn nói, đây không phải thật thà mà là tiết kiệm: "Trước đây em từng nghe mẹ nhắc đến đài cát xét, bên nhà không có điện nên không có tiết mục giải trí gì, sau cơm tối chỉ mong trời mau sáng, không bằng mua cho cha mẹ một cái đài cát xét đi, lúc hết pin thì chúng ta có thể mua thêm pin."
Kha Cảnh Dương giơ ngón tay cái với cô: "Đồng chí Vu Tiếu thật thông minh, vậy anh đi hỏi xem có ai có phiếu đài cát xét không?"
Vu Tiếu nói: "Anh không cần đi hỏi đâu, em đã hỏi chủ nhiệm Bành rồi, bác ấy có thể tìm được hai tấm, trước đây em lập công lớn cho tiệm, hai tấm phiếu đài cát xét coi như phần thưởng dành cho em."
Vu Tiếu nói như vậy Kha Cảnh Dương cũng không nghi ngờ gì. Giúp một tiệm cơm quốc doanh đang lỗ thành có lãi, công lao như vậy quả thực không nhỏ. Nhưng mà: "Vậy mua hai cái đài cát xét đi, sau này lúc em chán có thể nghe, sổ tiết kiệm không phải ở chỗ em sao? Em tự đi rút tiền đi."
Hai hôm trước lúc về nhà Vu Tiếu thuận tiện mang theo sổ tiết kiệm đi gửi tiền, hôm qua trở về hai người lại.. vì vậy Vu Tiếu còn chưa trả Kha Cảnh Dương. Nhưng mà bây giờ hai người đã xác định quan hệ, cũng có nghĩa là trả hay không cũng chẳng sao.
Nhưng mà, Vu Tiếu: "Chiếc còn lại em định gửi cho ông bà nội em. Lúc chúng ta kết hôn, ông bà nội cho em 128 đồng tiền phòng thân."