Sau khi Cố Việt phân tích và truyền thụ nguyên lý của thiết bị ấp trứng gà con cho mấy nhân viên kỹ thuật dày dặn kinh nghiệm xong, phần lớn họ đều đã nghe hiểu.
Chủ nhiệm Trương tham gia toàn bộ quá trình, bởi lẽ Cố Việc giảng giải khá phổ thông dễ hiểu, ông ấy lại còn là nhân viên kỹ thuật cao cấp nên về cơ bản đều nắm được.
Buổi chiều ông ấy đích thân tiễn hai người đến cổng của nhà máy cơ giới.
Tống Sở dừng bước hỏi: "Chủ nhiệm Trương, bên ông ước chừng lúc nào có thể làm ra được thiết bị ấp trứng gà con?"
Chủ nhiệm Trương ngẫm nghĩ một lúc nói: "Nếu như dựa vào nguyên trạng mà Tiểu Cố nói lúc trước, tôi dự tính chắc tầm trong vòng một tuần đến mười ngày đấy."
"Tốt nhất thì bên cô khoảng tầm ba đến năm ngày lại tới đây một chuyến, nếu như chúng tôi gặp phải vấn đề khó về mặt kỹ thuật cũng có thể hỏi Tiểu Cố, nếu như trên phương diện nào đấy bên cô phát hiện có vấn đề thì cũng tiện sửa." Ông lại bổ sung thêm một câu.
Tống Sở nhìn Cố Việt, thấy anh gật đầu cô bèn nói với chủ nhiệm Trương: "Vậy qua vài ngày nữa chúng tôi lại đến."
"Được, hai đồng chí đi thong thả nhé." Chủ nhiệm Trương tươi cười gật đầu.
Trên đường trở về, Tống Sở hỏi Cố Việt: "Học thần Cố, nếu như thiết bị ấp trứng gà con thành công vậy có thể dùng nó để ấp trứng vịt không?"
Cố Việt đã đọc và hiểu rõ về số sách và tài liệu liên quan đến thiết bị ấp trứng gà con mà Tống Sở đưa trước đó, không hề do dự trả lời lại: "Có thể."
"Thật ra, lúc tôi vẽ bản đồ kết cấu của thiết bị ấp trứng cũng đã nghĩ đến việc còn có thể ấp trứng vịt hoặc là trứng ngỗng rồi, cho nên chỗ đựng trứng cũng thiết kế cho có thể co giãn to nhỏ."
"Nhưng mà đối với loại trứng giống như trứng ngỗng trứng vịt thì nhiệt độ và độ ẩm cần phải điều chỉnh lại từ đầu. Thể tích của trứng ngỗng và trứng vịt càng lớn thì độ nóng của quá trình trao đổi chất sinh ra sẽ khá lớn, không điều chỉnh lại độ ấm thì sẽ tạo thành phôi thai tử vong."
Nhắc đến những thứ này, Cố Việt đúng là rất chuyên nghiệp.
Giải thích xong anh nói: "Cô đừng nói là lại muốn nuôi vịt rồi nhé."
Tống Sở mỉm cười: "Tôi chuẩn bị đợt gà con này ổn định rồi thì sẽ lại mở xưởng vịt, xưởng ngỗng, hơn nữa sẽ lấy xưởng ngỗng và xưởng vịt làm chủ."
Cố Việt không hiểu, "Tại sao lấy việc nuôi vịt ngỗng làm chủ? So với vịt và ngỗng thì bình thường mọi người càng thích ăn gà hơn mà."
"Vì tôi muốn làm áo lông." Tống Sở cũng là có hứng vào ngày hôm nay.
Hôm nay sau khi nói chuyện với xưởng trang phục xong, chủ nhiệm Ngô dẫn cô đến nhà kho chuyên để "sản phẩm tì vết" bảo cô chọn đại khái số quần áo đó.
Trong đó tồn không ít quần áo mùa đông và mùa hè, Tống Sở còn nhìn thấy áo bông phù nề không có thẩm mỹ, tính giữ ấm cũng bình thường.
Nơi này là phía Nam, không có giường giống như phía Bắc. Mùa đông bên này khá âm u và lạnh lẽo, bản thân cô lại vốn là một người sợ lạnh vậy nên trong lòng liền nhớ ngay tới áo lông và chăn lông trước kia.
Trước kia cô từng đọc qua tài liệu, kể từ những năm 80 thì áo bông bắt đầu xuất hiện từ từ, còn cô có thể làm ra trước thời điểm đó.
Sau khi cải cách và mở cửa thì sẽ có thể mở rộng quy mô sản xuất, không những chỉ có thể tiêu thụ trong nước mà còn có thể tiêu thụ vươn xa ra toàn quốc.
Bây giờ mở xưởng vịt, ngỗng thì có thể đặt được nền móng vững chắc, cũng có thể cung cấp nhung lông vịt, tơ ngỗng tốt hơn.
Cô lại nói thêm một câu, "Còn về thịt vịt và thịt ngỗng, đến lúc đó còn có thể mở nhà máy gia công thực phẩm, sau khi đóng gói hút chân không kín thì sẽ tiêu thụ trong cả nước, hương vị làm tốt một chút, thì chắc chắn việc buôn bán sẽ không ảm đạm."
Đời sau có rất nhiều thực phẩm nấu chín được đóng gói hút chân không, lúc cô học đại học đã rất thích mua chúng.
Cố Việt cũng biết một chút về đóng gói hút chân không, thịt đóng hộp cũng chính là sử dụng loại kỹ thuật này.
"Ý của cô là làm thành kiểu thịt hộp và cá hộp sao?"
"Không phải là kiểu đó, tôi nói là kiểu đóng gói dạng sát da...." Tống Sở giải thích đại khái về loại kỹ thuật này cho Cố Việt.
Cô biết đời sống những năm 70 thịt tươi chín đóng gói hút chân không sát da được vận dụng rộng rãi ở Âu Mỹ, nhưng cuối những năm 80 mới thâm nhập vào trong nước.
Nếu như tụi cô làm ra thành công được trước, vậy thì đất nước cô cũng không cần phải tiếp tục nhập kỹ thuật vào trong nước nữa.