Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 162 - Chương 162. Chỉ Hy Vọng Sau Này Cô Đừng Hối Hận 2

Chương 162. Chỉ hy vọng sau này cô đừng hối hận 2 Chương 162. Chỉ hy vọng sau này cô đừng hối hận 2

Cô ta vừa muốn cứu em trai, cũng vừa muốn trở về nhà chồng, cô ta hoàn toàn không muốn chia tay.

Tống Sở cười nhạo: “Là chúng tôi không muốn thấy cô tốt, hay là suốt ngày cô lo lắng không muốn để cho chúng tôi tốt?”

“Nếu anh cả tôi không gánh nổi người vợ thích ăn cây táo, rào cây sung như cô.”

Sau đó cô chuyển chủ đề: “Dĩ nhiên, nếu quả thật cô không muốn chia tay với anh cả tôi, cũng không phải là không được.”

La Thu Cúc nghe thấy lời này, bỗng nhiên trong mắt sinh ra một tia sáng, cô ta biết nhà họ Tống nhất định chỉ là dọa dẫm mình thôi, căn bản không thể thật sự không cần cô ta.

Nhưng lời tiếp theo của Tống Sở, lại khiến cô ta rơi vào tình cảnh lưỡng nan.

“Nhưng cô không thể dính dáng, qua lại với nhà mẹ đẻ nữa, cậu tư La cứ ở lại trong tù cải tạo đi.”

“Hoặc là lựa chọn chia tay với anh cả tôi, hoặc là chọn cứu em tư cô ra, tự cô chọn một cái.”

Tống Sở dừng một chút rồi nói: “Nếu cô đã chọn anh cả tôi, vậy cô vẫn là chị dâu của tôi.”

Anh tư Tống có chút không vui, anh ta mới không muốn La Thu Cúc tiếp tục làm chị dâu cả, vừa định nói bèn bị một ánh mắt của Tống Sở ném qua ngăn lại.

“Anh đi gọi những người khác trong nhà, đúng lúc cho cô ta thời gian suy nghĩ.” Cô cho anh tư Tống một ánh mắt.

Anh tư Tống gật đầu, lập tức ra ngoài gọi người.

Tống Sở cũng không vội cần câu trả lời: “Cô nghĩ xem rốt cuộc cô phải lựa chọn thế nào.”

Vành mắt La Thu Cúc càng đỏ: “Cô nhất định muốn ép tôi sao?”

Tống Sở cũng không phủ nhận: “Đúng, tôi chính là muốn ép cô lựa chọn, anh cả Tôi, Đại Nữu, Nhị Oa và em tư cô, cô chỉ có thể chọn một, thiên hạ không có chuyện vẹn cả đôi đường như vậy.”

Bà La kéo La Thu Cúc đến chỗ cách đó không xa, thấp giọng thương lượng, La Thu Cúc lộ ra vẻ mặt đấu tranh.

Chốc lát, anh tư Tống chẳng những gọi người trong nhà về, còn mời Đường Dân và các trưởng bối nhà họ Tống tương đối có tiếng tăm trong thôn qua.

Còn có một số người xem náo nhiệt đi cùng, Tống Sở cũng cho bọn họ vào.

Sau khi mời người ngồi xuống, Tống Sở lặp lại lời vừa nãy một lần nữa.

Lời này khiến mọi người đều sửng sốt, người trong thôn đều cảm thấy tuy rằng Tống Sở khá hung dữ, nhưng trái tim vẫn tốt, đây cũng là muốn cho La Thu Cúc một cơ hội.

Chuyện này đổi lại người bình thường, chắc chắn đều chọn chồng con, dẫu sao quả thật em tư kia của La Thu Cúc cũng không phải thứ tốt lành gì.

Tống Sở chính là cố tình, cho nên La Thu Cúc đưa ra lựa chọn gì, cũng không phải nhà bọn họ ép buộc.

Cô nhìn La Thu Cúc hỏi: “Cô đã nghĩ kỹ chưa?”

Bà La vội nói: “Đương nhiên là chọn thả thằng tư nhà tôi ra rồi.”

Vẻ mặt La Thu Cúc nhẫn nhịn, không nhịn được kéo tay áo bà La: “Mẹ.”

Bà La trừng mắt với La Thu Cúc: “Oan ức cái gì? Em trai con còn oan ức kìa, đều là họa con gây ra, vậy nhất định phải để con giải quyết.”

“Nhà họ Tống không cần con, vậy con về nhà mẹ, nhà họ La chúng ta không thiếu một bữa cơm cho con.” Bà ta lập tức nghĩ đến lời con dâu nói tối qua, đột nhiên giọng điệu nhẹ nhàng với La Thu Cúc hơn rất nhiều.

Bỗng chốc La Thu Cúc cảm thấy cảm động, cuối cùng cắn răng nhìn Tống Sở nói: “Khi nào cô đến cục công an nói thả em trai tôi?”

“Cho nên đây chính là lựa chọn của cô? Cô chọn cần em tư cô, không cần anh cả tôi và các con đúng chứ.” Tống Sở không bất ngờ với lựa chọn như vậy của La Thu Cúc.

La Thu Cúc lại nghiến răng lần nữa: “Đây đều là cô ép tôi.”

Tống Sở cười nhạt một tiếng: “Đừng ném nồi cho tôi, tôi không gánh nổi.”

“Đây là lựa chọn của bản thân cô, chỉ hy vọng sau này cô đừng hối hận.”

Đến lúc đó quỳ khóc cũng phải nhận lấy hậu quả.

Bình Luận (0)
Comment