Nhưng mà nghe anh tư nói tới chuyện công việc của cô, lại có chút bội phục, một cô gái nhỏ mà có thể làm được thế này thì thật sự rất lợi hại đấy.
Đổi thành lúc trước anh ta nhất định cho rằng anh tư Tống đang khoác lác, nhưng bây giờ trải qua chuyện mới vừa rồi, anh ta nhận định nhân phẩm của Tống Sở tốt, thế là tin luôn.
"Tôi là xưởng trưởng của nhà máy sắt thép Cao Chính Bình, tiểu đồng chí nếu như sau này có việc thì có thể tới tìm tôi."
Cao Chính Bình lấy một tờ giấy từ trong túi ra đưa cho Tống Sở, "Đây là số điện thoại ở phòng làm việc của tôi, đồng chí Tiểu Tống cũng có thể gọi điện thoại tìm tôi."
Anh ta thật lòng cảm ơn Tống Sở, cho nên mới dùng phương thức như vậy để trả nhân tình.
Nếu như sau này Tống Sở không chủ động tới tìm anh ta, anh ta cũng sẽ mua chút quà tới thôn để cảm ơn.
Tống Sở nhận tờ giấy rồi cất đi, "Được, chúng tôi đi đây, xưởng trưởng Cao đi làm việc đi."
Thấy Tống Sở rất bình thản cất số điện thoại đi, cũng không bởi vì anh ta là xưởng trưởng của nhà máy sắt thép đang thiếu nợ nhân tình mà kích động hoặc là bám vào lấy quan hệ hay gì đó, anh ta càng xem trọng thêm vài phần.
Cảm thấy tiểu đồng chí này có nhân phẩm tốt quá, thật đáng để quen biết.
"Được, hôm nào đó chúng ta sẽ liên lạc, cảm ơn tiểu đồng chí và anh đây đã đi một chuyến." Anh ta chủ động bắt tay với hai người Tống Sở, lần thứ hai biểu thị cảm ơn.
Tống Sở với anh tư Tống rời khỏi, Cao Chính Bình lại quay trở về phòng sinh.
Lại một lúc sau, bác sĩ bên trong đi ra.
Anh ta vội vàng tiến lên hỏi: "Bác sĩ, vợ tôi thế nào rồi?"
Bác sĩ nở nụ cười, "Anh đưa nhân sâm tới đúng lúc, sau khi cô ấy ăn xong đã khôi phục được chút sức lực, thuận lợi sinh ra một đứa con trai, mẹ con bình an."
Cao Chính Bình thở phào nhẹ nhõm, lại nhịn không được kích động, "Ha ha ha, cuối cùng tôi cũng có con trai rồi."
Anh ta đã hơn bốn mươi tuổi, vợ anh ta cũng đã hơn ba mươi, lúc trước vẫn luôn cho rằng không mang thai được, đi kiểm tra thì hai người đều có chút vấn đề.
Cũng bởi vì chuyện này mà thường xuyên bị người ta vùn trộm nói tam đạo tứ, người thân trong nhà cũng thường xuyên tạo áp lực, muốn nhận còn thừa tự cho anh ta cái gì đó.
Bây giờ vợ anh ta không chỉ sinh con, mà còn là một đứa con trai, cuối cùng anh ta cũng đã có người kế tục rồi, có thể cho người nhà một cái công đạo.
Trong lòng lại càng thêm cảm ơn Tống Sở, nếu như không có cô, vợ anh ta cũng không biết là có thể sinh ra đứa con trai này hay không, anh ta nhất định phải cảm ơn cho thật tốt.
Bên kia, Tống Sở và anh tư Tống rời khỏi bệnh viện.
Anh tư Tống nhịn không được nói: "Em gái, thật không nghĩ tới người vậy mà lại là xưởng trưởng của nhà máy sắt thép, vừa nãy sao anh lại không hàn huyên nhiều hơn chút, kéo gần quan hệ?"
Bây giờ nhà máy trong huyện, nhà máy sắt thép là lớn nhất, cũng là nơi có đãi ngộ phúc lợi lớn nhất.
Tống Sở liếc mắt nhìn anh, "Không cần thiết đâu, không thấy người ta đang bận sao?"
"Hơn nữa người ta cho số điện thoại, tự nói rõ thân phận của mình, nói rõ là sẽ nhớ kĩ phần nhân tình này rồi, chúng ta phải bình tĩnh một chút, đừng vội vàng, ngược lại sẽ khiến người ta lưu lại ấn tượng không tốt."
"Anh cứ chờ mà xem, nếu như chúng ta không chủ động tới tìm anh ta, anh ta nhất định sẽ tới thôn tìm chúng ta để nói lời cảm ơn."
Anh tư Tống ngẩn người, nhưng mà bây giờ anh đã vô cùng tín phục với em gái nhà mình rồi, "Thực sự à?"
Sau đó tỉ mỉ nghĩ lại thì cũng thấy có đạo lý, thái độ lúc nãy của Cao trưởng xưởng là rất coi trọng em gái, anh bội phục nói, "Em gái, vẫn là em lợi hại."
Cô giơ tay vỗ vỗ vai anh tư Tống, "Anh tư, chăm chỉ học hỏi thêm đi."