Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 213 - Chương 213. Tình Bạn Chỉ Đơn Giản Như Vậy 1

Chương 213. Tình bạn chỉ đơn giản như vậy 1 Chương 213. Tình bạn chỉ đơn giản như vậy 1

Tống Sở trượt hai vòng đã tìm được cảm giác.

Cô đã từng vẫn luôn khá yêu thích các hoạt động thể thao, trượt băng trượt tuyết cũng chơi tương đối trơn tru.

Thấy Tần Thu Lan đang ngây ngốc đứng nhìn về phía mình, cô cong cong môi trượt đi qua.

Kéo tay Tần Thu Lan lại nói: “Đến đây, tôi đưa cô đi chơi.”

Đợi đến khi Tần Thu Lan phản ứng lại, thì cả người đã xoay vòng nhanh chóng ở trên sân trượt băng, cả người giống như là muốn bay ra ngoài bất cứ lúc nào vậy.

“A a a!” Cô ta không nhịn được mà hét ầm lên, không phải sợ mà là quá hưng phấn, quá kích thích.

Tổng Sở nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn này của cô ta, lại đưa cô ta đi chơi không ít những động tác càng có độ khó cao hơn, tốc độ nhanh khiếp người.

Việc này cũng khiến cho những người vốn muốn vào sân hoặc những người đang trượt băng bên trong đó phải rối rít dừng lại, đến đứng sát lan can bên cạnh để bình tĩnh xem hai người họ chơi đùa.

Nhìn thấy Tống Sở đưa Tần Thu Lan đi chơi các loại trượt băng cảm giác mạnh, từng người xem cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ phấn khởi.

“Người đẹp váy trắng kia là ai vậy? Đây là lần đầu tiên thấy, cô ấy cũng chơi tốt quá đấy chứ.”

“Không biết, chắc là lần đầu tới chơi, nếu không thì một nữ đồng chí xinh đẹp như vậy chúng ta không thể nào không có ấn tượng được.”

“Còn xinh đẹp hơn các công nhân nữ của xưởng chúng ta, chút nữa hỏi thử là họ từ đâu tới.”

“Kỹ thuật trượt băng này cũng cao. Lần đầu tiên tôi thấy có người có thể chơi tốt đến như vậy.”

“Nhìn xem thật là kích thích, tôi cũng muốn được dẫn theo.”

Những người đứng đó càng nói càng ném ánh mắt hâm mộ cho Tần Thu Lan, người được Tống Sở dẫn đi chơi.

Đặc biệt trong vài động tác, Tống Sở hất Tần Thu Lan ra bay lên cao rồi sau đó lại vững vàng kéo cô ta trở lại, trượt ra một động tác vừa có độ khó cao lại vừa xinh đẹp, tưởng chừng như là muốn làm lóa mắt mọi người.

Lúc đầu quả thật là Tần Thu Lan đã bị giật mình, còn tưởng rằng là đã bị Tống Sở ném ra ngoài, mặt cô ta gần như trắng bệch vì sợ hãi.

Nhưng khi được Tống Sở kéo về bên cạnh rồi tiếp tục trượt, thoáng cái trái tim cô ta như muốn rơi xuống trở lại, chỉ nghĩ sao lại có thể vui vẻ kích thích như vậy, cô gái này chơi quá giỏi mà.

Ánh mắt nhìn về phía Tống Sở cũng không còn ghét bỏ coi là kẻ thù như lúc ban đầu nữa, ngược lại còn ẩn giấu một chút ánh sáng tôn trọng lấp lánh mờ nhạt.

Cô ta cũng đã trượt băng được hơn hai năm nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người buông ra mà trượt trơn tru được như Tống Sở.

Quan trọng nhất chính là kỹ thuật của Tống Sở quá tốt, cho dù là động tác có độ khó hay động tác nhìn qua thì nguy hiểm nào cũng đều được giải quyết cả, thậm chí cô ta còn được bảo vệ an toàn nữa.

Đặc biệt là càng ngày càng có nhiều người đứng vây quanh bốn phía để xem, ném cho cô ta ánh mắt hâm mộ, cô ta lại không nhịn được mà càng thêm phấn khích và đắc chí.

Hoàn toàn quên mất chính cô ta là người đã dẫn Tống Sở đến trượt băng, không phải muốn nhìn thấy đối phương nổi tiếng mà ý định ban đầu là muốn cho người nhà quê trông thấy chút cảnh đời.

Trượt xong mười mấy vòng, Tống Sở từ từ giảm tốc độ, cuối cùng kéo Tần Thu Lan dừng ở chỗ Tống Bình đang đứng.

Mặt Tần Thu Lan nhuộm một mảng màu hồng, hoàn toàn là phấn khởi, cô ta thở hổn hển nhìn Tống Sở nói: “Cô chơi cái này cũng quá xuất sắc.”

Tống Sở lười biếng dựa vào lan can, mang một sự tự do và tự tin mà trên người của những người phụ nữ khác không có, nói: “Tôi cảm thấy mình quả thật rất giỏi về phương diện này.”

Đây đều là chuyện nhỏ cả, trước kia cô đã có thể chơi qua rất nhiều môn thể thao mạo hiểm.

Tần Thu Lan không nghĩ tới việc Tống Sở cũng không khiêm tốn mà còn tự khen mình, tính tình như vậy ngược lại còn khiến cho cô ta cảm thấy vừa thoải mái lại vừa mắt hơn.

“Cô dẫn tôi đi chơi mấy vòng nữa đi?” Cô ta kéo cánh tay của Tống Sở mà huơ huơ.

Tống Sở đưa tay nhéo nhéo cằm cô ta nói: “Lá gan của cô nàng này cũng thật lớn.”

Giống như là bị trêu chọc, mặt Tần Thu Lan càng đỏ hơn, cũng không già mồm, nâng cầm lên: “Đương nhiên.”

“Cô gái nhỏ không tồi, chị thích.” Tống Sở nói xong lại dẫn cô ta đến trượt băng trong sân trượt.

Bình Luận (0)
Comment