Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 230 - Chương 230. Em Không Thể Tiếp Nhận Chuyện Bị Tạt Nước Bẩn Được 2

Chương 230. Em không thể tiếp nhận chuyện bị tạt nước bẩn được 2 Chương 230. Em không thể tiếp nhận chuyện bị tạt nước bẩn được 2

Trải qua lần chị dâu hai Tống được Tống Sở tẩy não gần đây, cô ấy cũng hiểu bản thân không thể hèn yếu được, đàn ông nhà mình là người miệng cọp gan thỏ, cô ấy không cần sợ anh ta.

Như vậy tốt hơn cho cô ấy và con gái, người đàn ông của cô ấy không đáng tin cậy, cô ấy còn phải chống đỡ phòng hai mới được.

Anh hai Tống: ". . ." Cuộc sống này còn có thể không tốt nữa hay không vậy.

Anh ta muốn nổi giận, nhưng nhìn Tống Sở quang dao găm qua ánh mắt thì lại hoảng sợ, chỉ có thể vùi đầu lùa cơm vào miệng nín thở.

Nhà này xong luôn rồi, từ mẹ đến Út Bảo đều là cọp mẹ, bây giờ ngay cả vợ cũng học theo, những người đàn ông như họ càng ngày càng không có địa vị nữa rồi …

Đường Phụng lo lắng nhìn Tống Sở hỏi, "Út Bảo ơi, lợn nhỏ nhà họ Phương kia đã vào thành để đi tố cáo con rồi, thực sự là không có chuyện gì chứ?"

"Không thì tí nữa mẹ đi đến nhà bác cả con, rồi nói với mọi người trong thôn?" Nếu không phải con gái không cho đến nhà họ Phương làm to chuyện, thì hai đứa con dâu nhà họ Phương cũng đứng về phía con gái rồi, mà bà cũng không thể chạy đến nhà họ Phương rồi cũng không thể xé miệng Phương Nguyệt Lan ra được.

Tống Sở tươi cười trấn an bà: "Yên tâm đi, lần này con sẽ phải phản ngược lại cho cô ta một quân cờ, không sợ kẻ trộm đến trộm chỉ sợ kẻ trộm nhớ thương."

"Trước tiên mẹ đừng đi ra ngoài nói chuyện hôm nay cô ta đi tố cáo con nữa, nhưng ngược lại có thể cùng mấy người phụ nữ trong thôn tán gẫu để đỡ tức, nói chỗ nào Phương Nguyệt Lan cũng giật dây công nhân bên khu nuôi dưỡng gây chuyện, lại muốn hẹn người ta đi tố cáo chuyện của con nữa.”

Đầu tiên là cho người trong thông một viên dự phòng, chờ đến khi người phía trên xuống tra, dĩ nhiên mọi người cũng có thể nghĩ ai tố cáo đầu tiên.

Đường Phụng gật đầu: "Được, lát nữa khi bắt đầu làm việc mẹ sẽ đi nói chuyện với mấy bà già đó."

Buổi chiều, anh tư Tống thực sự đưa người kéo một xe giày về.

Người trong thôn thấy thế cũng không nhịn được hỏi: "Cậu tư mang nhiều giày như vậy về làm chi?"

Anh tư Tống cố ý lớn tiếng nói: "Em gái tôi liên hệ với bên xưởng giày, phát giày làm phúc lợi cho công nhân bên khu nuôi dưỡng, hôm nay được kéo đến rồi."

Người trong thôn nghe thế thì hâm mộ không ngừng, "Ôi chao, khu nuôi dưỡng lại định phát giày à, tháng trước không phải mới phát mỗi người một bộ quần áo sao? Phúc lợi cũng tốt quá rồi đấy."

"Tháng này mỗi người còn được phát một đôi tất, bây giờ còn được phát cả một đôi giày rồi, tốt quá." Người nhà của công nhân trong khu nuôi dưỡng đều rất vui mừng.

Một đám người nhiệt tình đi theo đến khu nuôi dưỡng góp vui.

Tống Sở đi ra từ phòng làm việc, tập trung toàn bộ công nhân trong khu nuôi dưỡng lại với nhau.

Sau đó còn cầm một đôi trong tay, "Về sau trong khu nuôi dưỡng của chúng ta mỗi người đều có thể được phát giày và quần áo, còn có thể căn cứ vào khác biệt giữa các cương vị mà điều chỉnh."

"Đồ lao động của tháng trước đã được gửi qua rồi, hôm nay giày cũng đã được đưa tới rồi."

"Đúng rồi, gần đây vì có tin đồn nói tôi tham ô công quỹ, hiện tại tôi muốn giải thích trước mọi người một chút."

"Khu nuôi dưỡng của chúng ta là tập thể quốc doanh chính quy, có bao nhiêu thu vào tôi cũng đều phải giao cho bên kế toán và với nhân viên tài vụ cùng giám thị, đến khi cần tiền, tôi cũng phải đi xin để lĩnh."

"Hồi trước chúng ta vì máy ép dầu mà phải đi tỉnh lỵ để công tác, đồng thời cũng đi mời người hỗ trợ trang bị các loại điện thoại, nên việc dừng chân ăn cơm đều cần chi tiền. Sau này có những người khác được phái đi công tác, cũng phải báo cáo lại chi phí giống vậy."

"Chi tiết thì một lát nữa sẽ được dán lên tường, tất cả mọi người có thể nhìn thử xem.”

"Sau này chi tiết về việc lĩnh tiền, đều sẽ được công bố ra bên ngoài, mọi người có thể đi dò xét lẫn nhau, nhưng tôi không tiếp nhận được chuyện bị tạt nước bẩn."

Nghe Tống Sở nói vậy, tất cả công nhân trong khu nuôi dưỡng đều rối rít nói: "Chúng tôi tin tưởng trưởng khu, những người có ý nghĩ xấu này, trưởng khu đừng để ý, chúng ta cũng sẽ không nghe cô ta."

Vốn dĩ họ cũng không có ý kiến với việc Tống Sở dùng tiền của khu nuôi dưỡng, bây giờ cô công khai chi tiết việc lĩnh tiền, cũng khiến cho họ cảm thấy được tôn trọng, nên đương nhiên càng ủng hộ cô hơn

Bình Luận (0)
Comment