Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 327 - Chương 327. Bọn Họ Muốn Quỳ Lạy Bà Cô Nhỏ 1

Chương 327. Bọn họ muốn quỳ lạy bà cô nhỏ 1 Chương 327. Bọn họ muốn quỳ lạy bà cô nhỏ 1

Sau khi nói xong, đội trưởng Ngô thực sự động lòng.

Thật ra thì bản thân anh ta đã sớm thấy không quen nhìn đám người đội trưởng cũ, nhưng lại còn luôn phải xã giao có lệ, làm đội trưởng tạm thời cũng bị ép.

Có đám người đội trưởng cũ, anh ta rất khó ra mặt, đương nhiên là anh ta muốn đẩy đối phương ngã xuống.

Hơn nữa, đám người lão đội trưởng quá ích kỷ, hoàn toàn không lo nghĩ cho thôn và người dân trong thôn, hàng năm đều phải che giấu tiền trong thôn, lúc tính công phân ăn Tết, vẫn luôn thiếu tiền và lương thực.

Trước kia cũng có người từng phản đối, nhưng lão đội trưởng lại bảo người đánh gần chết, sau đó cả nhà cũng thường xuyên bị chỉnh đốn.

Dần dần, mọi người cũng chỉ giận mà không dám nói gì, lão đội trưởng bọn họ cũng càng thêm ngông cuồng, phách lối.

Lần này, anh ta có thể làm đại đội trưởng tạm thời, vẫn là bởi vì có mấy ông lão đức cao vọng trọng thôn và hơn phân nữa người dân trong thôn ủng hộ nên mới được tuyển làm.

Nhưng anh ta cũng bị lão đội trưởng và những người khác ghi hận, vẫn luôn muốn cho anh ta đi tàu bay giấy ở trong ủy ban thôn.

Trước kia cũng là vẫn luôn bị đám người lão đội trưởng áp chế dữ tợn, cho nên anh ta mới có thể sợ hãi như vậy.

Nhưng nếu có những người từ tỉnh thành này đến giúp đỡ, có lẽ lại có thể thật sự thành công.

Cộng thêm, đối phương còn cam kết sẽ sắp xếp con trai anh ta vào trong thành làm công nhân, mặc dù chỉ là một công việc tạm thời, nhưng dù sao cũng tốt hơn nhiều là xuống nông thôn làm.

Bây giờ có thể làm công nhân ở trong thành đều là một vinh dự cực lớn đối với mọi gia đình trong thôn.

“Được rồi, tôi đồng ý.” Đội trưởng Ngô thấp giọng nhỏ: “Chẳng qua là, lão đội trưởng có một người con rể làm việc trong huyện thành, quen biết không ít người trong thành, trực tiếp đi tố cáo sợ sẽ gặp phiền phức."

Đây cũng là một trong những nguyên nhân lớn nhất khiến cho lão đội trưởng vẫn luôn làm mưa làm gió ở trong thôn, không một ai dám đi kiện cáo, bọn họ đều cảm thấy nếu như là không tố cáo thành công, đến lúc đó bị phát hiện nhất định sẽ bị chỉnh đốn đến chết.

Ban đầu, cũng là bởi vì lão đội trưởng có một người con rể có danh tiếng tốt, chuyển các loại phiếu ở trong thôn, lúc ấy cầm tiền ra tới mua lẻ đường cho mỗi nhà, lúc bấy giờ mới khiến cho các người dân trong thôn chọn ông ta.

Ai ngờ khi lên làm đại đội trưởng, bản chất của ông ta lại lập tức lộ rõ ra, nhưng các người dân trong thôn cũng đã không có cách nào thay thế ông ta.

"Tốt hơn hết là nên làm ra một sự kiện lớn gì đó rồi sau đó đi đến huyện thành tố cáo, rồi giống như là tìm hiểu nguồn gốc từ trong vậy, kéo ra những chuyện đã từng làm kia, sau đó tôi dẫn người dân trong thôn và một vài người thanh niên tri thức đi ra làm chứng, như vậy có thể ổn thỏa hơn.”

Cố Việt phát hiện ra đội trưởng Ngô là một người thông minh: "Được rồi, để tôi suy nghĩ một chút xem phải làm ra chuyện gì."

“Người nhà của thanh niên tri thức chết đi kia, còn không biết con gái của bọn họ đã chết chưa sao?” Anh hỏi.

Đội trưởng Ngô gật đầu một cái: "Không biết, lão đội trưởng không để cho người thông báo, dù sao sau nhiều năm nếu như người nhà kia tìm tới, bọn họ lập tức nói nữ thanh niên tri thức kia đã không cẩn thận mà té xuống núi chết, chết không có bằng chứng thì bọn họ cũng không sợ."

Cố Việt nói đầy ẩn ý: "Anh trở về đi thăm dò phương thức liên lạc của người thân của nữ thanh niên tri thức kia, tôi cảm thấy bất kể như thế nào đi nữa thì cũng nên cho bọn họ một câu trả lời."

Lấy danh nghĩa là người nhà của nữ thanh niên tri thức đi tố cáo đội trưởng cũ, sau đó quyết liệt yêu cầu khám nghiệm tử thi, như vậy thì càng có khả năng thực hiện được.

Hơn nữa thân là cha mẹ, con gái mình bị người ta hại chết, thì có quyền được biết về chuyện như vậy, cũng đưa hung thủ ra trước công lý.

Đội trưởng Ngô cũng rất đồng cảm với tên thanh niên tri thức kia năm đó: "Được rồi, hôm nay trở về tôi sẽ lập tức kiểm tra cho cậu."

Anh ta đại khái đoán ra được Cố Việt muốn làm gì, vẫn đồng ý, dù sao làm người thì bất kể có làm sao đi nữa cũng không thể trái với lương tâm.

Bên này nói xong, bên kia Tống Sở cũng dẫn theo một nhóm người đi sâu vào núi rừng.

Bình Luận (0)
Comment