Sau đó anh ta và Tống Sở hàn huyên về khu nuôi dưỡng và chuyện công việc, cố ý tán dương về năng lực làm việc của cô.
Cũng cổ vũ cô tiếp tục cố gắng, biến khu nuôi dưỡng càng ngày càng phát triển.
Anh tư Tống một bên nghe, nhịn không được khoe khoang nói: "Qua một thời gian ngắn nữa em gái em sẽ không làm trưởng khu của khu nuôi dưỡng nữa, em ấy muốn vào huyện thành làm việc đấy."
Quách Quân sửng sốt một hồi, "A, vào huyện thành làm việc?"
"Là muốn vào nhà máy nào đó làm việc sao?" Lấy năng lực của Tống Sở, điều tới nhà máy nào đó trong huyện thành cũng không phải là không có khả năng, nhưng mà vấn đề vận hành dợ là không dễ dàng.
Anh tư Tống kiêu ngạo nói: "Không vào nhà máy, mà là vào ban kinh tế của huyện làm phó chủ nhiệm."
Chuyện này đã được quyết định rồi cho nên anh ta mới dám lấy ra khoe khoang.
Vẻ mặt Quách Quân khiếp sợ không thôi, ánh mắt mang theo vẻ không thể tin nổi, "Cái gì? Tới ban kinh tế huyện làm Phó chủ nhiệm?"
Thiệt hay giả? Người khoe khoang như anh tư Tống này có phải là quá khoác lác rồi không?
Anh ta thần là Phó quản lý của công ty vận tại, cũng thường xuyên giao tiếp với cấp trên ở huyện, biết Huyện phó Thịnh muốn thực hiện một kế hoạch lớn.
Không ít người đều muốn tiến vào, chỉ là phương diện chọn người lại tương đối nghiêm khắc, do Huyện phó Thịnh tự mình chọn lựa nhân tài.
Gần đây đã sắp chuẩn bị xong rồi, xem dáng vẻ này hẳn là làm một ván lớn .
Cũng bởi vì vậy ngoại trừ nhìn chằm chằm vào ban kinh tế ra, vị trí Phó chủ nhiệm duy nhất lại càng có nhiều người nhòm ngó hơn, dù sao nghe nói Chủ nhiệm tương lai sẽ là người được thăng chức trong số những người tiến vào bây giờ.
Chỉ tiếc là Huyện phó Thịnh bắn tiếng, Phó chủ nhiệm đã sớm định rồi, lúc này mọi người tiếc nuối buông tha, nhưng đều rất hiếu kỳ là ai có bản lĩnh vậy chứ.
Cho nên làm sao Tống Sở có thể tiến vào ban kinh tế của huyện, còn ngồi lên vị trí Phó chủ nhiệm có biết bao người nhòm ngó kia? Có cảm giác giống như Phương Dạ Đàm.
Nhưng mà vừa nghĩ lại cảm thấy có chút không đúng, anh tư Tống làm sao biết ban kinh tế của huyện được thành lập, còn có một chức Phó chủ nhiệm?
Việc này tuy rằng không phải bí mật, nhưng là chuyện mà anh tư Tống không nên biết đến.
Anh ta đột nhiên lại nghĩ ra rồi, trước đây giống như đã nghe em ba Quách Hà đề cập qua một lần, Tống Sở quen biết với Huyện phó Thịnh, còn từng giúp đỡ ông ta việc gì đó.
Lúc đó anh ta cũng chỉ tùy ý nghe thôi nhưng lại không để trong lòng.
Bây giờ trong lòng cảm thấy hoảng hốt, nhìn Tống Sở hỏi: "Đây là thật à?"
Tống Sở cũng không nghĩ tới mồm miệng của anh tư nhà mình lại nhanh như vậy, chỉ là căn bệnh thích khoe khoang này là được truyền lại, từ cha mẹ cô tới mấy người anh đều giống nhau, đối với lần này cô cũng rất bất đắc dĩ.
Bây giờ đã quyết định rồi, Thịnh Thanh Dương bên kia cũng không muốn giữ bí mật, lúc này cô mới gật đầu nói: "Đúng, trước đây đã bàn xong chờ phòng làm việc của ban kinh tế huyện được xây xong, em sẽ điều tới huyện thành làm việc."
"Bước chân này của em cũng lớn quá." Quách Quân không phải ghen tị cũng không châm chọc, mà là cảm thấy khó có thể tin.
Nhưng nhìn Tống Sở không giống như là đang mạnh miệng, "Chức trưởng khu của khu nuôi dưỡng em sẽ không làm nữa sao?"
"Đến lúc đó để một người làm trưởng khu trên danh nghĩa là được." Tống Sở nói thật.
Bây giờ Quách Quân không đột nhiên không biết phải làm gì mới tốt, chuyện này nếu là thật, Tống Sở cũng thật sự khiến người ta phải rửa mắt mà nhìn.
Cô ta suy nghĩ một lát rồi lên tiếng nhắc nhở: "Trước đây em chưa từng làm việc ở huyện thành, đột nhiên từ một trưởng khu ở khu nuôi dưỡng lại được điều tới làm Phó chủ nhiệm, chắc chắn sẽ có rất nhiều người hoảng sợ và không phục, trước đây có rất nhiều người nhòm ngó chức vị Phó chủ nhiệm này, em phải chú ý nhiều hơn."
Nếu như đây là sự thật, vậy cứ coi nó như chuyện tốt, dù sao Tống Sở là thân thích của nhà họ Quách bọn họ.
Chỉ là một cô gái trẻ tuổi như co thật sự có thể đối phó sao?