Tống Bình thấy Lý Đông không đồng ý thậm chí còn mang theo mấy phần oán khí nhìn mình, càng cảm thấy bản thân ngày xưa đúng là bị mù.
"Lý Đông, vậy chúng ta cùng nhau tới huyện, anh hãy tới bệnh viện kiểm tra đi, không sinh thì không sinh thôi, có gì đâu mà phải che giấu."
"Nhưng mà anh lại chẳng giống một người đàn ông, cái gì cũng để cho phụ nữ phải gánh vác, bây giờ không chịu nổi rồi à? Hai năm trước tôi cũng bị người ta bàn tán như thế này đấy."
Trong mắt cô ấy toàn là châm chọc, "Anh xem lại bản thân mình đi, không thể sinh con lại chẳng có bản lĩnh gì, anh có tư cách gì mà cầu tôi tái hôn chứ."
"Tôi ở nhà các người, việc trong việc ngoài đều phải làm, ăn không ngon mặc không tốt, còn thường xuyên bị mẹ anh sai xử quát mắng, tại sao tôi lại muốn quay về tự tìm ngược đãi chứ, tôi cũng không phải là thứ hạ tiện."
"Anh nhìn tôi bây giờ cho thật kĩ đi, sau khi rời khỏi nhà các người, tôi ăn ngon mặc đẹp, mỗi tháng còn có tiền lương, rất nhanh thôi tôi sẽ tới huyện làm việc rồi, anh cảm thấy bản thân mình có thể xứng với tôi sao?"
"Nếu anh muốn làm cóc ghẻ ăn thịt thiên nga thì cũng phải về nhà tự soi gương xem thử mình có tư cách không đã chứ."
Sau đó cô ấy lại dùng ánh mặt lạnh lùng nhìn mẹ Lý: "Nếu con trai của bà đã quý giá như vậy, tới nhà tôi làm rể miễn phí tôi cũng cảm thấy chướng mắt, mất mặt xấu hổ."
"Hơn nữa, tôi là người có tiền lương, bên cạnh còn không có con, gương mặt cũng không tệ, nếu tôi muốn tái hôn, tùy tiện tìm một người cũng tốt hơn con trai bà."
"Người nhà họ Lý xem anh ta là báu vật, ở trong mắt tôi anh ta chính là một hố phân."
Vốn dĩ cô ấy không muốn nói những lời khó nghe như vậy, nhưng người nhà họ Lý thực sự khiến cô ấy quá chán ghét, lần này đả kích đủ rồi, gia đình này cũng không có mặt mũi tới tìm nữa.
Lý Đông là người sĩ diện hảo, nay cô ấy làm ra những chuyện hạ thấp trước mặt nhiều người thế này, anh ta tuyệt đối chịu không nổi.
Mặt mẹ Lý đỏ lừ, sắp tức chết rồi, không nhịn được đi tới đánh Tống Bình, "Mặt hàng đã xài rồi như cô, tôi phải xé nát miệng cô để cô không nói lung tung được nữa."
Ở trong mắt bà ta, Tống Bình chính là một đứa con dâu bị dạy dỗ cho ngoan ngoãn, hôm nay đúng là làm phản.
Nhưng mà còn chưa bước tới trước mặt Tống Bình, bác gái hai Tống lập tức tiến tới đẩy bà ta một cái, sau đó nắm tóc tát vào miệng bà ta.
"Tôi mới là người xé miệng của bà đấy, con gái tôi không phải là người bà có thể bắt nạt đâu."
Giống như muốn phát tiết tất cả những uất ức mà trước đây con gái đã chịu đựng, bà ấy trực tiếp đè mẹ Lý xuống đất rồi đánh.
Mẹ Lý vốn ngang ngược, lập tức phản kháng lại, giơ tay lên cào mặt của bác gái hai Tống.
Bác gái cả Tống thấy vậy không chút do dự tiến tới hỗ trợ, đánh vào mặt mẹ Lý.
Lần này con dâu của nhà họ Lý không đi theo, anh của Lý Đông thấy vậy bèn muốn tiến lên ngăn cản.
Nhưng mà lại bị mấy anh em nhà họ Tống cản lại, anh tư Tống cà lơ phất phơ ní: "Thế nào? Các người cũng muốn đánh nhau à?"
"Nhà họ Tống của chúng tôi không phải là nơi các người có thể dương oai đâu." Anh hai Tống cũng trầm giọng nói.
Em gái anh ta bị vậy, nhà họ Tống nhất định phải đoàn kết.
Anh cả Tống trực tiếp cầm một cây đòn gánh, chắn phía trước Tống Bình, "Các người dám bắt nạt em họ tôi thử xem."
Hai người con nhà bác cả Tống cũng vén tay áo lên, "Các người muốn đánh thì nhào tới."
"Phi, con trai mình không sinh được con, đội cái mũ giúp người nuôi con, bị phát hiện lại muốn đổ lên đầu Tống Bình nhà chúng tôi, nhà họ Lý các người sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ."
"Đúng vậy, thật sự là xem con mình là cái bảo bối gì à, Tống Bình nhà chúng tôi rất nhanh thôi sẽ tới huyện làm việc cho nhà nước, sau này vừa có thể diện vừa có tiền lương, tuýp đàn ông như thế nào mà không tìm được, Lý Đông nhà các người chính là cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga."
"Còn không biết nhục tới phục hôn, sao mặt lại dày thế chứ."
"Không biết xấu hổ, thảo nào bị cắm sừng còn giúp người ta nuôi con, đó là báo ứng, đáng đời lắm."
"Cho là người của thôn chúng tôi dễ bắt nạt lắm, các người thử đụng vào một cọng tóc của Tống Bình xem."
Mấy phụ nữ trong thôn từng người đều hung hãn bước ra chỉ vào người nhà họ Lý mà mắng, không giữ lại chút mặt mũi nào, bao nhiêu lời khó nghe đều nói ra hết.