Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 431 - Chương 431. Chờ Vở Kịch Thất Bại Của Cô 1

Chương 431. Chờ vở kịch thất bại của cô 1 Chương 431. Chờ vở kịch thất bại của cô 1

Mấy năm trước và năm ngoái lúc vào mùa mưa, thôn bọn họ đã có không ít cánh đồng bị ngập lụt.

Năm ngoái lại trải qua một đợt khô hạn, hoa màu chết héo không ít, bởi vậy mọi người vẫn luôn muốn xây một đập nước, đáng tiếc không có tiền.

Hiện tại có điều kiện rồi, những người lớn tuổi bèn đề nghị, cũng là bởi vì phòng ngừa cho tương lai, sợ năm sau lại bị ngập lụt hoặc hạn hán.

Trước đây Tống Sở xây dựng khu nuôi dưỡng chính là vì muốn cải thiện nâng cao chất lượng cuộc sống cho thôn, lúc xây khu nuôi dưỡng thì đã có một quy định, đó là khi thôn cần dùng tiền để xây dựng hạng mục gì đó, hoặc là dùng tiền để làm một việc có ý nghĩa nào đó, khu nuôi dưỡng sẽ phải chi tiền.

Cô bảo Đường Hữu Hoa làm trưởng khu, cũng là bởi vì đối phương có khả năng chấp hành điều này.

Nghe thấy bác cả nói vậy, cô rất tán thành, "Sửa đập nước rất tốt, không chỉ có thể điều tiết ngập úng hạn hán hỏa hoạn, mà còn có thể nuôi cá."

"Bây giờ anh họ là trưởng khu, cậu và anh ấy tổ chức mở một cuộc họp toàn thôn, cháu tin là sẽ nhận được toàn phiếu thông qua. Sau khi xây dựng đập nước xong thì mua một ít cá thả vào đó, sau này nuôi lớn rồi không chỉ phân cho người trong thôn mà còn có thể cầm đi bán."

Tống Sở cười: "Sau này Nhà máy gia công thực phẩm của huyện cũng thu mua cá sống."

Cô cũng có chút nhớ nhung món cá viên rồi, Nhà máy gia công thực phẩm có thể sản xuất ra cá viên.

Trước đó có vài thư kí của công xã cùng nhau tới Ban kinh tế huyện, muốn xin trợ cấp kinh tế hoặc hạng mục gì đó, cô vẫn còn đang suy nghĩ nên làm gì mới được.

Có công xã thích hợp mở khu nuôi dưỡng, có thể dựa theo quy mô và kinh nghiệm của thôn cô rồi xây dựng.

Nhưng có công xã lại không thích hợp mở khu nuôi dưỡng, hiện tại loại cây ăn quả các loại cũng không phổ biến, phải chờ chế độ nhận thầu đất đai ra đời mới làm được.

Nuôi cá quy mô lớn thật ra lại là một hạng mục không tồi, vừa lúc cô có thể phân phối thức ăn cho cá, thiết bị dưỡng khí cũng không khó chế tạo.

Có công xã thích hợp còn có thể mở một nhà máy thức ăn cho cá, đầu tư lợi nhuận lớn, rất tuyệt vời.

Nuôi cá lớn rồi, hoàn toàn có thể tiêu thụ bên ngoài, tiêu thụ không được thì Nhà máy gia công thực phẩm có thể thu mua, không chỉ có thể gia công thành cá viên và thịt cá chín, còn có thể làm cá hộp, cá chiến vân vân, không cần lo không bán được.

"Nhà máy gia công thực phẩm còn thu mua cá sống sao?" Đường Dân kinh ngạc hỏi.

Tống Sở cười nói: "Vâng, cho nên thôn hãy nhanh chóng xây dựng đập nước đi."

Vốn dĩ Đường Dẫn vẫn còn chưa có chủ kiến, nghe thấy Tống Sở nói như thế, ông cũng cảm thấy yên tâm, "Được, ngày mai cậu và Hữu Hoa sẽ tổ chức một cuộc họp toàn thôn, sau khi thông qua sẽ bắt đầu xây dựng ngay."

Đường Hữu Hoa vẫn đang nghe hai người nói, "Gần đây khu nuôi dưỡng bán được mấy lô gà vịt và lông vịt, bỏ vốn sửa đập nước không thành vấn đề."

Tống Sở gật đầu: "Cứ quyết định vậy đi, cũng đừng sửa một cách tùy tiện, đến lúc đó vẫn nên đi mời người có chuyên môn lên kế hoạch làm ra một bản thiết kế, dựa theo đó để xây dựng cũng khá an toàn, thời gian sử dụng cũng càng lâu."

Cô chưa từng vẽ đập chứa nước, cô cũng không hiểu rõ về phương diện bản vẽ đập nước này, cho nên cũng sẽ không ôm vào người.

Trước đó Đường Dân còn không nghĩ tới chuyện này, cười: "Đúng, cũng là cháu nghĩ chu đáo, muốn xây thì phải xây một cái vừa an toàn vừa đẹp."

"Bây giờ quả thực Sở Sở càng ngày càng có khí phách của cán bộ rồi." Ông vui mừng không ngớt nhìn cháu ngoại.

Tống Sở không chỉ là cô con gái có tiền đồ nhất của nhà họ Tống, cũng là cô gái có tiền đồ và vẻ vang nhất của nhà họ Đường các ông.

Tống Sở khẽ cười nói: "Cảm ơn cậu cả đã khích lệ, cháu sẽ tiếp tục cố gắng."

Cơm nước xong đã hơn năm giờ, đám người Tống Sở còn phải quay về thành phố, Đường Dân cũng không lôi kéo cô nói chuyện nữa.

Trước khi đi còn bớt thời giờ vẽ bản thiết kế vật dụng trong nhà cho cha cô, để ông nghiên cứu cho thật kĩ, qua một thời gian ngắn nữa thì đi tới nhà máy vật dụng gia đình thử.

Vẽ xong cô bèn tới chuồng trâu đón Cố Cẩn, Tống Sở đạp xe đạp chờ mẹ cô về huyện.

Bình Luận (0)
Comment