Nếu để cho hai người họ biết được Tống Sở lại sẽ chạy đi học ở đại học nông nghiệp, không biết sắc mặt của họ sẽ đen thành cái dạng gì nữa.
Tống Sở gật đầu cười nói: “Ừ, tôi sẽ giải thích thật kỹ càng với bọn họ.”
“Hơn nữa cũng không phải tôi từ bỏ việc điều chế thuốc, đến lúc đó tôi vẫn có thể giúp đỡ một chút giống vậy mà, chẳng qua là chủ yếu đi làm về thực vật mà thôi.” Cô nhún nhún vai nói.
Cố Diên bật cười, đây nếu đổi là người khác, chỉ sẽ cảm thấy không quá ổn định và còn hết sức lông bông nữa, nhưng nếu đổi là Tống Sở, anh ta lại cảm thấy cô có thể làm được.
“Vậy thì các người mấy tháng gần đây chuẩn bị kỹ hơn một chút, bây giờ quốc gia đặc biệt cần nhân tài, nói ra chuyện thi vào trường đại học lại một lần nữa, tôi tin rằng sẽ không được bao lâu nữa là có thể thực hiện được.”
“Tôi dự tính cũng chính là trong vòng nửa năm nữa.” Anh ta đã khôi phục chức vị, cho nên tình hình ở phía trên cũng biết được một ít.
Tống Sở nghe nói như vậy cũng hiểu, thi đại học so với thời gian trong ấn tượng của cô làm trước thời hạn.
Có điều là đây vốn chính là thế giới song song, Tống Sở cũng thấy không có khác nhau gì nhiều.
“Ừ, tôi vẫn luôn xem sách đây.” Tống Sở gật đầu nói.
Một lát sau, Tống Bình đã làm xong cơm nên đi đến gọi bọn họ.
Món ăn cô ấy làm tương đối phong phú, hai mặn bac hay một canh, tay nghề mặc dù không bằng anh hai Tống, nhưng mà cũng tương đối xuất sắc.
Tống Sở cũng có lúc âm thầm xúc động, Lý Đông thật đúng là có mắt như mù mà, vậy mà lại phụ lòng chị Bình tốt như vậy.
Có điều là chị Bình nên có được người tốt hơn, rõ ràng là với tay nghề làm cơm này, tin rằng chị có thể chinh phục được rất nhiều khẩu vị của người khác, từ trong đó tìm một người đàn ông thích hợp để sống qua ngày, cô cảm thấy không có một chút khó khăn.
Dáng dấp của chị Bình vốn là thuộc trên trung bình, trước kia ở nông thôn là ăn nắng da đen, bây giờ da thịt trắng nõn mềm mại rất nhiều rồi, nhìn qua còn có khí chất của người phụ nữ tri thức nữa, thời điểm ở nhà lại rất ôn hòa, vẫn đủ hấp dẫn người khác.
Tống Sở nghe nói có mấy đồng chí nam ở xưởng cơ giới đang theo đuổi chị Bình, chẳng qua là chị Bình muốn thi vào trường cao đẳng, một lòng đặt trên sự nghiệp, vẫn chưa cân nhắc đến chuyện hôn nhân, cho nên cũng đã từ chối.
Cố Cẩn gắp cho ba của nó một ít thức ăn: “Ba, cơm dì Bình Bình làm ăn rất ngon phải không ạ?”
Ngoại trừ ông nội Triệu và chú hai Tống ra, thì thức ăn mà dì Bình Bình làm chính là ngon nhất.
Chú của nó thật ra thì làm đồ ăn cũng rất ngon, có điều là nó đã lâu rồi không có ăn qua.
Gần đây Cố Diên không phải là thức ăn ngoài đường thì cũng là thức ăn ở tiệm cơm quốc doanh, đột nhiên được ăn thức ăn nhà làm có mùi vị rất ngon này, thật sự đúng là kinh động mà.
Không biết tại sao, anh ta cảm thấy giống như là đã nếm được một cảm giác loại ấm áp, tay nghề của Tống Bình cũng quả thật là rất tốt, mùi vị rất hợp với dạ dày và khẩu vị của anh ta.
“Ăn rất ngon, tay nghề dì Bình Bình của con rất tốt, khó trách trong điện thoại con cứ thường xuyên khen như vậy.” Anh ta cười đồng ý.
Tống Bình khẽ cười nói: “Anh thật là quá khách sáo rồi.”
Thức ăn do mình làm được người khác khen ngợi, cô vẫn rất vui mừng.
Trước kia Cố Diên nghe Cố Việt và Tống Sở nhắc đến Tống Bình nhiều lần, sau khi trở lại thủ đô, lại thường xuyên nghe Cố Cẩn nhắc đến trong điện thoại, cho nên mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng anh ta cũng không cảm thấy Tống Bình có nhiều xa lạ gì.
“Lời tôi nói là thật đấy, ăn thật rất ngon.”
Anh ta nâng ly trà lên nói với Tống Bình: “Đồng chí Tống, cám ơn cô mấy ngày qua đã chăm sóc cho Cố Cẩn chu đáo từng ly từng tí như vậy, nhà chúng tôi cũng không biết biết làm gì để cảm ơn cô mới phải.”
“Tôi trước tiên ở nơi này lấy trà thay rượu kính cô một ly.” Anh ta nói những lời từ trong tâm.
Tống Bình nâng ly trà lên cụng một cái với ly của anh ta: “Không cần khách sáo như vậy đâu, tôi thật sự là rất thích Cố Cẩn, mặc dù nó tuổi không lớn lắm, nhưng mà lại rất thân thiết, có lúc ngược lại còn chăm sóc tôi nữa.”
“Tôi đến tỉnh thành làm việc, cuộc sống vẫn chưa quen, nó vẫn luôn luôn làm bạn với tôi, cho nên các người không cần để ở trong lòng, tôi cảm thấy không có gì.” Cô nói đúng sự thật.
Cô thích Cố Cẩn, cho nên đối tốt với nó chẳng qua là từ ý muốn lúc đầu, cũng không có nghĩ đến yêu cầu báo đáp cái gì cả.