Về phần kiêng kỵ nước M, Tống Sở cảm thấy chuyện này phải xem độ lớn nhỏ của lợi nhuận.
Đối với tư bản nước ngoài mà nói, chỉ cần có lợi ích đủ lớn, ngay cả đồng minh cũng có thể vứt bỏ, chứ đừng nói là một chút uy hiếp từ bên ngoài.
Muốn hợp tác bí mật, không gian nhiều thì rất tốt, nước M bên kia có thể làm gì được chứ?
Cô cũng không tin công ty của Jonas lại sợ nước M như vậy, nhưng mà những lợi ích trước đây bọn họ đưa ra còn chưa đủ.
Như vậy bây giờ có thể đánh cược vào thời gian tới, để xem Jonas có dám tranh hay không.
Nếu như ngay cả chút khí phách ấy cũng không có, vậy Tống Sở nói thật, cô nhất định sẽ kiến nghị học thần Cố đổi một người khác để chuyển nhượng độc quyền kỹ thuật.
Thứ này chỉ cần được đăng lên tạp chí máy móc vật lý có tiếng của thế giới, nhất định có thể hấp dẫn người phụ trách của những công ty máy móc lớn của nước khác chủ động tới đây.
Chỉ là thời gian của các cô gấp rút, cộng thêm việc liên hệ với Jonas, tác phong và cách hành sự của đối phương coi như không tệ, lần này mới chỉ liên hệ với một mình bên anh ta tới đàm phán.
Lời Tống Sở nói cũng rất xác thực, các cô thật sự quen biết chuyên gia của công ty Als, bằng không sao có thể biết nhiều như vậy được chứ.
Mấy thứ này đến ngay cả người trong nước như Jacques cũng không biết.
Lúc này Jacques sinh ra một cảm giác bội phục Tống Sở, cô gái này ném mồi ra trước, nếu như đối phương không cắn câu thì cũng chẳng sao, đổi địa điểm rồi lại câu một con cá khác là được...
Thảo nào Jonas vẫn luôn chịu thiệt trong tay hai người Tống Sở và Cố Việt, thủ đoạn này của người ta cao minh biết bao.
Trước đây anh ta đã từng nghe người ta nói nước Hoa của một câu "Đa trí vi yêu", trước đây còn không hiểu lắm, nhưng bây giờ lại cảm thấy đúng là như vậy!
Lúc này đám người Tống Ích cũng hoảng sợ rồi, hoàn toàn không nghĩ tới Tống Sở lại dùng “tương lai” làm mồi nhử, thẳng thắn ném mồi câu về phía Jonas.
Rõ ràng là đã nói với anh, đây chính là mồi câu của tôi, rốt cuộc là anh có muốn cắn câu không?
Chiêu thức này rất xuất sắc, mấu chốt là nghe cô phân tích xong, chỉ cần là một người có dã tâm, chắc chắn sẽ nhịn không được mà tham gia vào việc đào kho báu tương lai.
Anh có thể phủ nhận tiềm năng và thế mạnh trong tương lai của Cố Việt trong lĩnh vực sản xuất máy móc không? Không thể.
Nếu như bây giờ buông tha, vậy thì đồng nghĩa với việc bỏ lỡ tiềm lực kỹ thuật, nếu đổi lại là bọn họ, khẳng định sẽ không muốn phải hối hận, lựa chọn đầu tư, như vậy Jonas sẽ lựa chọn thế nào đây?
Ánh mắt của bọn họ lại mịt mờ nhìn Jonas.
Không thể không nói, vừa rồi Tống Sở thực sự rất lợi hại, hoàn toàn dùng cách đàm phán tẩy não, không chỉ không bị lép vế mà còn nắm được cục diện trong tay.
Lợi hại, lúc này trong lòng của bọn họ chỉ có thể thốt ra hai từ như thế.
Vẻ mặt của Jonas biến đổi một phen, anh ta cũng không nghĩ tới Tống Sở lại hiểu rõ công ty đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ như vậy, cũng chỉ có quen biết với chuyên gia của công ty kia thì mới có thể biết nhiều như thế.
Bên phía Tống Sở vẫn còn lựa chọn khác, nhưng bọn họ lại không có, ai bảo loại kỹ thuật này chỉ Cố Việt mới có chứ.
Cố Việt nhìn anh ta vẫn còn chưa quyết định, mở miệng nói: "Jonas, tôi vì coi anh là bạn nên mới trực tiếp mời anh tới đây đàm phán, quan trọng nhất là muốn đưa tài liệu này cho anh, không có quan hệ gì với Als bên kia."
"Hơn nữa chúng tôi không có quan hệ gì với Als, muốn chuyển nhượng độc quyền kĩ thuật này, chỉ cần phát biểu một bài luận văn liên quan thôi thì nhất định sẽ có những công ty khác chủ động tới nước Hoa tìm tôi."
"Bây giờ tôi đã cho anh sự tín nhiệm và ưu đãi lớn nhất rồi, có phải là anh cũng nên biểu hiện một chút không? Nếu không chúng ta thật sự không còn cách nào nói tiếp được nữa." Anh nói bổ sung.