Nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, con ngươi Lư Uyển Anh lóe lên, hỏi như thờ ơ: “Tống Sở mà hai người nói, có phải là Trạng Nguyên kỳ thi tuyển đại học cả nước đó không?”
Ngưu Nhã Lệ khó chịu gật đầu: “Chính là cô ta.”
“Trạng Nguyên kỳ thi đại học mà, có chút kiêu ngạo cũng là bình thường.” Lư Uyển Anh nói một câu, cũng làm cho cha con nhà họ Ngưu càng có ác cảm với Tống Sở.
Ăn cơm xong, Ngưu Nhã Lệ cùng Lư Uyển Anh đi dạo cửa hàng tổng hợp, hai người vừa đi dạo vừa nói chuyện.
“Nhã Lệ, em và Tống Sở kia là cùng chuyên ngành sao?” Lư Uyển Anh hỏi.
Ngưu Nhã Lệ khá buông thả ở trước mặt chị họ cô ta, phàn nàn nói: “Không những là cùng chuyên ngành với em, còn chung ký túc xá với em nữa.”
“Vô cùng đáng ghét, dù sao em cũng không thích cô ta.”
Lư Uyển Anh có chút kinh ngạc, cô ta thật sự không ngờ em họ lại cùng ký túc xá với Tống Sở, vậy thì càng tốt.
“Chị nghe nói dáng vẻ cô ta vừa quê mùa vừa xấu, có phải thật không? Em vứt bỏ thành kiến, nói thật với chị.” Cô ta nói.
Ngưu Nhã Lệ bĩu môi: “Ai nói? Không đáng tin như vậy, mặc dù em không thích Tống Sở, nhưng có chút không thể không thừa nhận, người phụ nữ đó cũng được, ăn mặc trang điểm cũng không tệ, còn được người của trường bọn em bầu thành hoa khôi nữa.”
Nếu không phải chị họ bảo cô ta nói thật, cô ta nhất định thuận theo nói Tống Sở vừa quê mùa vừa xấu.
Lư Uyển Anh mím môi: “Vậy ở ký túc xá, cô ta có nói người yêu của cô ta không?”
Ngưu Nhã Lệ lắc đầu: “Chưa nghe cô ta nhắc đến, sao chị họ chị quan tâm đến chuyện của cô ta như vậy?”
Lư Uyển Anh thở dài nói: “Cô ta là người yêu của Cố Việt, cho nên chị muốn tìm hiểu.”
Ngưu Nhã Lệ trợn to hai mắt, bộ dạng không dám tin: “Cái gì? Nhỏ quê mùa không có chống lưng đó, lại là người yêu của Cố nhị thiếu? Thật hay giả vậy?”
“Chị cũng hy vọng là giả, nhưng là nghe mẹ của Cố Việt nói.”
Lư Uyển Anh dừng một chút rồi nói: “Lúc đầu mẹ anh ta nói Cố Việt xuống làng làm thanh niên tri thức, đúng lúc là thôn của Tống Sở, sau đó không biết thế nào bị Tống Sở trù tính quấn lấy, sau đó còn cố tình đuổi đến thủ đô, không dứt ra được.”
Cũng vì vậy cô ta mới muốn tìm hiểu Tống Sở, tìm cơ hội chủ động xuất kích, để đối phương biết khó mà lui.
Cô ta chưa từng tiếp xúc với Cố Việt, tuy rằng còn chưa nói đến thích anh bao nhiêu, nhưng anh lại phù hợp với tất cả yêu cầu tìm chồng cô ta muốn.
Dáng dấp đẹp, tính tình tốt, gia thế chống lưng cũng mạnh, quan hệ rộng, quan trọng là bản thân còn vô cùng có bản lĩnh, cho nên cô ta vừa nghe mẹ Cố Việt nói có ý muốn tác hợp cô ta và Cố Việt, bèn rất vui vẻ đồng ý.
Dĩ nhiên, nhà cô ta cũng vô cùng tán thành và muốn tác hợp hôn sự này.
Nhà cô ta vì chuyện vận động lúc trước, lại đắc tội không ít người, bây giờ bị những người đó chèn ép lại mạnh mẽ, đang liên tục tụt dốc.
Nếu cô ta có thể gả vào nhà họ Cố, không những sẽ trở thành đối phương ngưỡng mộ của các nữ đồng chí trong phạm vi, sự trợ giúp trong nhà đối tượng cũng sẽ rất lớn.
Bây giờ đừng nói là nhà bọn họ, nhà họ Du mấy năm trước rất hùng mạnh, cũng đều thua kém nhà họ Cố ngày càng phát triển.
Sự tồn tại của Tống Sở khiến cô ta rất chán ghét, đương nhiên cô ta tin lời của mẹ Cố Việt, cảm thấy loại cô gái nông thôn này gặp được người đàn ông xuất sắc như Cố Việt, vậy nhất định phải bám lấy không buông.
“Hóa ra Tống Sở không biết xấu hổ như vậy, bình thường còn làm bộ dạng thanh cao trong ký túc xá, em nói Cố nhị thiếu làm sao có thể nhìn trúng loại gái nông thôn như cô ta, cô ta xứng sao? Thì ra là dùng thủ đoạn bám víu người ta không buông.” Ngưu Nhã Lệ vô cùng ganh ghét nói.
Gia thế của cô ta tốt hơn Tống Sở, cô ta không thể gả vào nhà họ Cố, Tống Sở có tư cách gì?