Chuyện này đã làm Du Thịnh Huy rất khó chịu trong lòng.
Nếu Cố Việt vẫn luôn như vậy, chỉ một lòng tự mình nghiên cứu, không cung cấp kỹ thuật cho những người khác thì anh ta cũng nhịn.
Thế nhưng Cố Việt mới vừa từ chối anh ta không bao lâu, đã lại xoay người chạy đi làm cố vấn kỹ thuật cho xưởng đồ điện do anh tư của Tống Sở mở.
Còn chủ động đầu tư hai trăm vạn, giới thiệu hai chuyên gia có kỹ thuật lợi hại về phương diện này qua, chuyện này làm cho anh ta không có cách nào chấp nhận và dễ dàng tha thứ được.
Cảm giác đối phương chính là muốn đối nghịch với anh ta, vả vào mặt anh ta.
Anh ta lại ghét Cố Việt thêm một chút, chỉ muốn làm việc gì đó mà khiến đối phương đau khổ tới không muốn sống nữa, hơn nữa còn phải là chuyện đặc biệt làm anh mất hết mặt mũi nữa.
Anh ta đã cố tình đi điều tra, phát hiện Cố Việt không phải xem trọng và thích Tống Sở một cách bình thường, vậy nên mới nghĩ tới chủ ý đào góc tường đội nón xanh.
Tề Kiếm Ba nhắc nhở: “Thịnh Huy, tên Cố Việt kia không phải xấu xa bình thường đâu, nếu như biết cậu cố ý tiếp xúc với Tống Sở, chỉ sợ là cũng kẽ không ngồi chờ chết.”
Anh ta vẫn có hơi sợ Cố Việt, trước khi đối phương còn chưa đi làm thanh niên tri thức, anh ta đã từng bị chỉnh đốn hai lần rồi, còn chưa báo thù thành công, vô cùng bi thảm.
Du Thịnh Huy nhếch nhếch môi: “Bên này tôi ra tay với Tống Sở, tất nhiên cũng sẽ có người xuống tay với Cố Việt.”
“Mẹ kế của tôi muốn giới thiệu con gái nhà họ Lư cho Cố Việt để xem mắt, người phụ nữ kia đã coi Cố Việt thành vật chắc chắn phải tranh cướp được, vậy nên sẽ không ngồi chờ chết đâu.”
Anh ta nhếch nhếch môi nói tiếp: “Nhất định cô ta sẽ nghĩ cách để làm cho Cố Việt và Tống Sở xào xào hoặc là chia rẽ gì đó, cộng thêm hỗ trợ của mẹ kế tôi, đến lúc đó Cố Việt tự lo thân còn chưa xong, khi ấy mới là thời cơ tốt nhất để tôi xuống tay.”
Anh ta đã tính toán xong tất cả những thứ này từ lâu rồi.
Cha anh ta có thể đào góc tường của cha Cố Việt, làm cho mẹ kế đối xử tốt với bọn họ như con trai ruột, vậy dĩ nhiên anh ta cũng có thể đào góc tường của Cố Việt được rồi.
Lúc này đột nhiên Tề Kiếm Ba sinh ra mấy phần đồng tình với Cố Việt.
Không những bị đối thủ theo dõi vị hôn thê, muốn đào góc tường, đội nón xanh cho, mà còn bị hai người phụ nữ vừa có tâm cơ thâm trầm vừa giỏi giả bộ để mắt tới, đúng là có chút xui xẻo.
Nhưng sao mà anh ta lại mong đợi muốn xem kịch hay thế nhỉ? Quả nhiên anh ta không phải là người tốt mà.
“Người anh em, vẫn là cậu trâu bò, anh trai đây quả thật là phục cậu.” Anh ta đưa tay khoác lên bả vai Du Thịnh Huy cảm thán.
Cố Việt và Du Thịnh Huy đều là những người có lòng dạ đen tối, nếu mà đổi thành bọn họ thì quả thật là chơi không nổi, chỉ có thể xem xem cuối cùng hai người bọn họ ai chỉnh ai mà thôi.
Còn Tống Sở, bây giờ anh ta cảm thấy mười phần chắc đến tám, chín phần là có thể sẽ bị người anh em của anh ta đào góc tường rồi.
Bên kia, anh cả Tống nói với Tống Sở: “Em gái, người vừa rồi là tổng giám đốc của tập đoàn Quang Huy à?”
Tống Sở gật đầu nói: “Trên danh thiếp viết vậy.”
“Anh cũng biết tập đoàn Quang Huy à?” Cô có hơi kinh ngạc.
Anh cả Tống cười trả lời: “Biết, gần đây anh có thấy tập đoàn này được lên báo khá nhiều lần, được bình chọn là tập đoàn ưu tú gì đó. Bên dưới bọn họ còn có một nhà máy thực phẩm, có phát quảng cáo trên đài truyền hình, cho nên anh vừa nghe đã cảm thấy rất quen.”
Cả nhà bọn họ đều đã tới thủ đô, tất nhiên cũng chuyển cả tivi ở huyện Nam tới.
Gần đây Tống Sở bề bộn nhiều việc, vì vậy cũng không chú ý tới mấy chuyện này: “Hóa ra tập đoàn Quang Huy lại nổi tiếng như vậy.”
“Bọn họ lợi hại như thế, sao em lại không đồng ý hợp tác với bọn họ?” Anh cả Tống có chút hiếu kỳ hỏi.
Mặc dù anh không quá thông minh, nhưng cũng biết nếu như hợp tác với tập đoàn lớn như vậy thì sẽ nhận được rất nhiều chỗ tốt.
Hơn nữa, nếu như đổi lại với tác phong làm việc trước kia của em gái anh, theo lý thuyết hẳn là sẽ tình nguyện tiếp xúc với đối phương trước, sau đó tương lai sẽ hợp tác sau.
Tống Sở cũng không giấu giếm: “Anh ta là con riêng của mẹ kế Cố Việt, từ nhỏ đã không hợp nhau với Cố Việt, anh cảm thấy anh ta đột nhiên xuất hiện ở nơi này, sau đó chưa nhìn thấy chúng ta trồng dược liệu mà đã muốn hợp tác thì có thể có ý tốt gì không?”